Bạch Tiềm nói tiếp, "Nhưng hung thủ của sáu năm sau không phải là kẻ giết người vào sáu năm trước."
Hòa Lam nói: "Tại sao?"
Bạch Tiềm cười di chuyển đầu ngón tay chỉ vào cô gái cột dây tóc màu đỏ, "Mỗi một hung thủ đều có sự biến thái, cố chấp và kiêu ngạo riêng, đặc biệt là những hung thủ gây án lớn. Tổ trọng án đã tiến hành dò xét qua những vụ án mạng, trong mười sát thủ xẻ thi thể bằng kim loại thì chỉ có tên này là tỉ mỉ một cách đặt biệt. Kẻ sau đã chú ý đến rất nhiều chi tiết nhưng không thể nào hiểu rõ toàn bộ tâm lý hành động của hung thủ trước, cho nên hắn ta đã bắt chước thất bại."
"Bắt chước?"
"Đúng, chính là bắt chước cách thức giết người." Bạch Tiềm chỉ vào dây buộc tóc màu đỏ trên tấm ảnh Trần Như, "Hung thủ có sở thích phải lấy dây buộc tóc của nạn nhận đi sau khi giết người, không lý nào hắn ta lại đột nhiên thay đổi thói quen của mình, trừ phi hung thủ gặp phải biến cố gì lớn, còn không thì chắc chắn không phải hung thủ ban đầu."
Thời điểm Trần Như chết cách người chết trước đó thời gian quá ngắn, các loại dấu hiệu cũng cho thấy khả năng thứ hai chiếm đa số.
Ngày hôm sau Hòa Lam lại đi đến chỗ của Trác Ninh, lần này Bạch Tiềm đi cùng với cô.
Trác Ninh vẫn mang dáng vẻ hiền hòa sáng láng, pha trà cho cô rồi hỏi rõ ý định đến đây. Hòa Lam cũng không vòng vo mà nói thẳng mục đích của mình với cậu ta.
"Tôi muốn gặp Trần Tĩnh một lần."
Trác Ninh chậm rãi quét qua ánh mắt nghiêm túc cùng gương mặt xinh đẹp của cô, sau đó liếc nhìn sang Bạch Tiềm ngồi bên cạnh, một lúc lâu mới cười nói, "Được, để xem dì ấy có đồng ý gặp cô không."
Trần Tĩnh vẫn ở lại nơi vắng vẻ đó, độc lập tự túc không phụ thuộc ai, trước cửa trồng các loại hoa cỏ. Có một cô gái mặc quần áo màu đỏ đang cắt tỉa hoa ở trước cửa, khi nhìn thấy bọn họ thì khiếp sợ rụt đầu.
Trác Ninh ngoắc ngoắc tay với cô gái, "Tiểu Xuyến, sao chỉ có một mình cô ở đây?"
Cô gái nhìn cậu ta rồi lại nhìn Hòa Lam bên cạnh, "Dì Trần đi ra ngoài rồi."
Bạch Tiềm đi dạo trong vườn hoa một lát, tay chạm vào cành hoa sờ sờ như có điều suy nghĩ. Cậu quay đầu nhìn La Xuyến hỏi, "Học nghành y sao?"
La Xuyến sững sờ, sắc mặt tái nhợt, còn có chút mờ mịt, "Tại sao hỏi vậy?"
Bạch Tiềm cười nói, "Những thứ này nhìn vào cứ nghĩ là hoa, nhưng trên thực tế nó là cây thuốc."
"Thật... thật sao?" Dường như cô gái không muốn nói chuyện với người lạ, vội chào hỏi một tiếng rồi xoay người đi vào căn nhà gỗ của Trần Tĩnh.
Trần Tĩnh không có nhà nên họ chỉ đành theo đường cũ trở về chỗ của Trác Ninh. Trác Ninh bảo người làm chuẩn bị trái cây, còn bày biện gọn gàng một đống thịt nguội ra đĩa thủy tinh. Cậu ta đưa nĩa cho Hòa Lam, "Chị, chị nếm thử xem."
BẠN ĐANG ĐỌC
Nỗi Niềm Khó Nói
Storie d'amoreTác phẩm NỖI NIỀM KHÓ NÓI Tác giả: Lý Mộ Tịch Thể loại: Em nuôi yêu chị, sạch, sủng ngọt, 1vs1, HE Số chương: 67 + 4 ngoại truyện Converter: Ngocquynh520 B. Edit: Diem Nguyen Beta: TieuKhang Poster + Làm ebook: Lệ Thần Hy...