C14: Thách thức

228 22 4
                                    

Bước xuống khỏi máy bay Bae Jun Sik trầm mặc cùng Green nhanh chân lên chiếc xe đã chờ sẵn. Đoàn xe màu đen lăn bánh hướng về phía ngoại ô lao vút đi.

Trên xe Green liên tục hạ mệnh lệnh xuống cho thuộc hạ. Chuyến đi Ý này nguy hiểm muôn phần không thể tạo ra một lỗ hổng trong việc bảo vệ thiếu gia cho dù là nhỏ nhất.

Khác với Green bận rộn Bae Jun Sik lại hết sức bình tĩnh. Cậu nhắm mắt dưỡng thần không biết đang suy nghĩ điều gì. Đoàn xe càng tiến gần điểm đến đôi lông mày rậm nam tính càng có xu hướng nhíu chặt lại. Green nhìn qua gương chiếu hậu chần chờ nói:

"Thiếu gia, nếu không muốn thì chúng ta trực tiếp đến gặp đối tác thương lượng phương án khác."

Bae Jun Sik mở mắt, đôi mắt nâu ánh lên những tia kiên định:

"Chúng ta phải nhanh chóng, bên kia còn đang chờ. Tôi không tin gia tộc William làm gì được tôi."

Green quay đầu thở dài. Bá tước William thì không nhưng con gái ông ta thì phiền lắm. Cầu trời lát nữa không phải gặp người đàn bà ác quỷ đó.

Sự thật chứng minh Green luôn luôn là kẻ miệng quạ đen. Khoảnh khắc nhìn thấy người mang nụ cười tươi như hoa ngồi ở vị trí chủ nhà vị sát thủ số một thế giới có xu hướng muốn đập đầu vào tường a. Bae Jun Sik mặt không đổi ngồi xuống vị trí đối diện, cô gái nhoẻn miệng yêu kiều cất tiếng:

"Bae Jun Sik, cuối cùng anh cũng tới gặp em rồi."

Ánh nắng vàng ươm chiếu những tia nắng xuống ngôi biệt thự, những giọt sương đêm lấp lánh dưới ánh nắng buổi sớm mai, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu lên gương mặt của cậu nhóc khả ái đang say ngủ. Cậu nhóc bị chói mắt nhíu mày miễn cưỡng mở mắt chậm chạp ngồi dậy như chú mèo lười vươn vai ngáp ngắn ngáp dài. Giơ tay xoa mái đầu màu vàng bù xù Han Wang Ho liếc nhìn quanh không thấy tiểu nghịch ngợm Điền Dã đâu cả. Wang Ho xấu hổ cười cười, cả ngôi biệt thự to rộng này chỉ có mỗi cậu là được nuông chiều thành sâu lười chuyên ngủ trễ thôi. Tuy Điền Dã nhìn có vẻ tùy ý nhưng từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục của gia tộc trên trăm năm, giờ giấc và tác phong nhìn qua có vẻ biếng nhác nhưng thật ra rất quy củ.

Từ khi Bae Jun Sik đi đến nước Ý xa xôi hai cậu nhóc quang minh chính đại ăn bám ở đây với lí do giải buồn cho Kim Hyuk Kyu. Han Wang Ho bước thấp bước cao vào nhà vệ sinh nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân. Bước ra sân Han thiếu gia nhìn thấy Kim Hyuk Kyu đang cầm kéo tỉ mỉ chăm sóc, cắt tỉa từng khóm hoa. Bên cạnh cậu Điền Dã tíu tít không ngừng làm Hank đứng ở phía sau cười đến không khép miệng được.

Han Wang Ho có chút hâm mộ tình cảm anh em của bọn họ. Cậu nhóc bước đến nhìn những cành hoa nhẹ giọng nói:

"Chị hai sẽ rất biết ơn anh khi đã giúp chị ấy chăm sóc chúng."

Kim Hyuk Kyu cười nhẹ nhàng trả lời:

" Chỉ là tiện tay thôi không cần khách sáo."

Han Wang Ho nhìn chằm chằm vào những đóa hoa trắng muốt chậm rãi tâm sự:

"Đã bao lâu rồi em chưa được gặp chị ấy. Em thật sự rất nhớ chị gái mình, rất muốn ôm chị ấy như những ngày xưa. Những khóm hoa chị tự tay trồng đã qua bao lần nở rồi lại tàn nhưnng chị lại chưa từng được thấy."

Yêu thương này em dành cho ai!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ