C28: Tôi mệt mỏi

259 17 12
                                    

"Thiếu gia, người của Điền tiểu thiếu gia liên lạc cậu chủ bọn họ bị tấn công gọi chúng ta mau đến hỗ trợ, thuộc hạ đã phái một nhóm đi trước rồi."

Alex đẩy cửa phòng làm việc một hơi báo sự việc. Bae Jun Sik lập tức đứng dậy sải bước ra ngoài vừa đi vừa hỏi:

"Biết được do phe phái nào thực hiện không?"

"Chưa rõ nhưng bọn họ lạc mất cậu chủ và Điền thiếu gia rồi."

Từ khi Điền Dã qua ở cùng Kim Hyuk Kyu thì thuộc hạ hai nhà họ Bae và họ Điền cũng coi như giữ liên hệ hỗ trợ lẫn nhau. Bae Jun Sik đen mặt, Kim Hyuk Kyu không mang theo người bảo vệ lỡ xảy ra chuyện đúng là trở tay không kịp.

Điện thoại của Alex đổ chuông, Alex sau khi bắt máy báo lại Bae Jun Sik:

"Đã định vị được vị trí của cậu chủ, vẫn ở trong trường. Thiếu gia có cả Song Kyung Ho nữa."

Bae Jun Sik nhíu mày thở ra một hơi âm trầm nhìn Alex, anh nhanh chóng giải thích:

"Là đến đưa Han thiếu gia đi chơi."

Trong một góc khuất của sân vận động Song Kyung Ho ôm chặt lấy Kim Hyuk Kyu nép vào điểm chết của tên bắn tỉa. Mùi máu cộng với mùi hương nam tính làm cánh mũi Kim Hyuk Kyu tê dại, cậu đẩy Song Kyung Ho ra thì càng bị ôm chặt:

"Ít nhất có hai tay súng bắn tỉa ở hai hướng, góc nhỏ bé này là điểm an toàn cuối cùng. Hai chúng ta chỉ cần lộ một miếng thịt cũng sẽ thành bia ngắm. Em tin không?"

Cảm nhận Kim Hyuk Kyu run lên Song Kyung Ho nghĩ cậu sợ hãi liền hạ giọng không đùa giỡn nữa:

"Không sao người của tôi sẽ giải quyết nhanh gọn. Người của Bae gia cũng tới nhanh thôi."

Kim Hyuk Kyu sắc mặt hơi tái trong lòng Song Kyung Ho, vệt máu đỏ loang lổ trên cánh tay áo sơ mi màu trắng đẹp đẽ càng kích thích thị giác của cậu. Vừa nãy lúc kéo cậu Song Kyung Ho đã bị viên đạn sượt qua tuy không nặng nhưng chảy rất nhiều máu. Kim Hyuk Kyu phiền muộn thở dài, lần trước cậu vô tình đỡ một viên đạn cho Bae Jun Sik nên lần này ông trời cũng trả lại cho cậu một tấm bia hình người đỡ đạn hả.

"Làm sao vây?"

Song Kyung Ho tinh tế phát hiện con mèo trong ngực đang thất thần, bộ dáng thật đáng yêu.

"Không có gì, lo lắng cho bọn Tiểu Dã."

Kim Hyuk Kyu lôi kéo suy nghĩ trở về thuận miệng trả lời. Kì thật cậu cũng có một chút lo lắng cho Điền Dã nhưng xung quanh nhóc đó luôn có người bí mật bảo vệ chắc sẽ không sao. Song Kyung Ho cười cười cúi xuống thổi hơi vào vành tai nhạy cảm của Kim Hyuk Kyu:

"Thế mà tôi lại cho rằng em lo lắng cho tôi đấy."

Cố gắng xê dịch né tránh đụng chạm thân mật Kim Hyuk Kyu trừng mắt:

"Tôi còn chưa kịp hỏi thăm tên mặt dày anh đã cướp lời rồi."

"Oh! Thật hung dữ nha. Em nói xem em có nên lấy thân báo đáp tôi không, tôi rất hoan nghênh."

Người này nói mười câu thì hết chín câu không đứng đắn Kim Hyuk Kyu hừ một tiếng quay mặt hướng khác, động tác của cậu làm lộ cần cổ thon gọn trắng bóc đặc biệt câu dẫn. Song Kyung Ho khẽ nuốt nước bọt nói:

Yêu thương này em dành cho ai!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ