Quyển 2 - Chương 56: Xem kịch miễn phí

992 25 0
                                    

Đầu hạ cuối xuân, cây cây đơm lá nõn nà, nụ hoa e ấp khẽ ca cùng gió.

Cây đại ven hồ có lẽ đã hàng trăm tuổi, hương hoa vảng vất bay múa, trời trong nắng ấm, gió nhẹ nhàng phơ phất.

Bên bờ, từng tốp năm ba người tài tử văn nhân thưởng cảnh, đàm luận thi họa, so võ kết bạn rất náo nhiệt.

Trên mặt hồ, mấy chiếc thuyền hoa phiêu đãng dập dờn theo làn nước, lại càng tình thơ ý hoạ.

Dắt tay nhau hòa vào dòng tài tử võ ca, Nam Cung xuân yến cùng Nam Cung xuân hoa mặc dù cố gắng che dấu lắm, nhưng vẻ mặt hí hửng hào hứng tươi hơn cả hoa đại trên cây vẫn hiện rõ mồn một năm chữ:

Mỹ nam [ mãnh nam ], ta đến đây!

Đừng ngoài liếc sơ cũng có thể hình dung ra cảnh trước mắt, lúc này ven hồ chia làm hai, phía Đông liễu rủ soi bóng mặt hồ, không khí thấm đẫm hương hoa và nhạc ý, quá thích hợp cho một đám văn nhân nhã sĩ múa bút vẩy mực; Phía Tây trống trải thoáng đãng, quá thích hợp cho một đám võ ca hào khí ngất trời tới luận võ.

Kết quả là, vừa rồi còn là tỷ muội tình thâm, mới đây đã trở mặt cãi nhau một cách rất... củ chuối.

"Ra kia xem mỹ nam trước!"

"Ra kia xem mãnh nam trước!"

Hai tỷ muội cơ hồđòng thanh hí hửng.

Kinh ngạc liếc xéo nhau một cái.

"Mỹ nam!" muội muội kiên quyết nói.

"Mãnh nam!" tỷ tỷ cũng không chịu nhượng bộ.

"Mỹ nam!"

"Mãnh nam!"

......

Đàm phán lâm vào bế tắc.

Hai người hầm hừ liếc nhau, gật gật đầu, chậm rãi giơ tay...

"Tảng đá kéo bố!"

Cùng nhau hô, cùng nhau vung tay.

Một cái búa, một cái kéo.

Một giây yên tĩnh.

"Ha ha ha!" Nam Cung xuân yến giơ cao nắm tay chiến thắng cười to ba tiếng, đắc ý dào dạt tuyên cáo "Hoa hoa, ngươi lại thua rồi!"

Nam Cung xuân hoa khó có thể tin căm hận nhìn hai ngón tay chỉa ra hình cái kéo của mình, nghiến răng nghiến lợi nửa ngày mới căm giận dí nó một cái thành nắm đấm, mếu mão hấm hức:

"Hừ, thua thì thua! Thì sao chứ? Không phải thắng ta một lần sao, nhìn mà ghét!"

"Hoa hoa, ngươi oẳn tù tì kém, chịu thua thôi!" Nam Cung xuân yến thân thiết vỗ vỗ vai nàng an ủi, nhưng mặt lại hé ra nụ cười gian hiểm.

"Chịu thua thì chịu thua, bổn cô nương nói được thì làm được!" Nam Cung xuân hoa tốn hơi thừa lời, tâm không cam lòng, tình không muốn nói.

"Chịu thua là tốt rồi." Nam Cung xuân yến xoa xoa đầu nàng như xoa đầu con cún:"Hoa hoa ngoan, chờ tỷ tỷ xem mãnh nam chán sẽ cùng ngươi quay lại xem mỹ nam."

Vẫn là Hoa Hoa cao hơn, nàng phải hơi với tay mới tới. Giống như tiểu tử họ Phượng kia, cái đầu cao như vậy, làm hại ngày đó nàng kiễng chân với tay hết sức thiếu chút thì rút gân mới xoa được đầu hắn, ngón chân bị đau đi cà nhắc đến mấy ngày, tay thì tê đi, trở về bắt Thu Dung mát xa hơn nữa ngày mới khôi phục bình thường.

THÁI HẬU MƯỜI LĂM TUỔI  - Trà Hoa CúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ