- Giờ thì ta có đủ khả năng bắt người rồi phải không thưa Di Lăng lão tổ và Trạch Vu Quân thân mến?
Hắn nói với giọng ngạo nghễ, kiêu căng, mỉa mai, nhưng phần lớn là khiêu khích đám người Lam Hi Thần.Đôi mắt hắn càng trở nên âm trầm như đang tính toán cái gì đó.
- xà Tử Quy thì ghê ghớm lắm sao, cùng lắm cũng chỉ là một con rắn nhãi nhép được sinh ra từ một trận pháp vớ vẩn sao?
Giang Trừng trừng mắt lên, nói với hắc y nhân đúng chất giọng độc địa, xỉa xói của một Tam Độc Thánh Thủ như mọi người vẫn truyền tai nhau.
- Vớ vẩn, nhãi nhép, ngươi nghĩ ngươi có đủ tư cách để nói ta sao, hãy nhìn bản thân ngươi đi, bây giờ ngươi còn không có lực để đứng dậy huống chi là đánh bại ta. Đừng làm ta nực cười chứ. Ha ha ha...À ngươi nghĩ là ngươi có đồng bọn đúng không nhưng cũng vô ích thôi, không ai có thể giết ta, và ta trân trọng nói cho ngươi biết chỉ có người tạo ra ta hoặc người có cùng dòng máu với hắn mới có thể giết ta.
Lời nói của hắn càng lúc càng ngông cuồng, đôi mắt hắn chuyển sang màu đỏ sậm, thân hình hắn từ từ to lên, dần dần hóa thành xà Tử Quy,mình rắn to lớn màu đen có điểm thêm một vài chấm trắng, giữa bụng còn có hoa văn hình mạn châu sa hoa, cái đuôi dài hình mũi tên nhọn hoắt ngoe nguẩy , đôi mắt to đảo liên tục, cái lưỡi dài nhỏ cứ thè ra rồi lại rụt vào trong khoang miệng to lớn đỏ lòm. Nó không ngừng gầm lên những tiếng kêu phẫn nộ, làm rung chuyển cả khu rừng.
- mọi người cẩn thận, ta thấy con xà kia phát điên rồi.
Lam Hi Thần một bên bảo hộ Giang Trừng một bên nhắc nhở mọi người chú ý.
- Hi Thần ca ca, ta giao Giang Trừng cho huynh, huynh phải bảo vệ hắn thật tốt. Cái tên cứng đầu kia có lẽ chỉ nghe lời huynh thôi.
Ngụy Vô Tiện cầm lên Trần Tình chuẩn bị chiến đấu, vẫn không quên lo lắng cho Giang Trừng nhưng dường như không bỏ được thói quen, lời nói ra vẫn mang một chút trêu đùa.Giang Trừng nghe vậy cũng theo phản xạ cãi lại ngay bất chấp sức khỏe của bản thân:
-Ngươi lo cho mình trước đi, cứ thử bị làm sao thì ngươi biết tay ta, Ngụy vô sỉ! khụ....khụ
- Vãn Ngâm nghỉ ngơi đi, chuyện còn lại để ta lo.
Lam Hi Thần vuốt lưng Giang Trừng lên tiếng khuyên bảo, rồi tạo một kết giới xung quanh hắn rồi cầm Sóc Nguyệt, Liệt Băng ra cùng mọi người chiến đấu.
- Lam Hi Thần, thả ta ra, LAM HI THẦN!?
Giang Trừng chỉ biết ngồi gào thét trong kết giới của Lam Hi Thần, nhìn mọi người đang giao tranh với xà Tử Quy.Ngụy Vô Tiện thổi Trần Tình gọi Ôn Ninh và những tử thi gần đó đến, Lam Vong Cơ sử dụng cổ cầm phát ra những âm thanh công kích, Lam Hi Thần thổi Liệt Băng đánh át đi tiếng gầm đồng thời tấn công xà tinh. Ôn Ninh nhận được lệnh liền tham chiến, từng động tác mạnh mẽ không ngừng dội lên mình con xà tinh. Bốn kiếm hai âm, một Quỷ tướng quân thành công vật ngã con quái vật và tạo ra những vết thương khá sâu. Xà Tử Quy nằm im không động đậy, đám người Lam Hi Thần thu lại tiên kiếm lại gần kiểm tra, nhìn tình trạng con xà ai cũng đoán nó đã kiệt sức nên càng đến gần hơn nhưng không ai biết cái đuôi của xà Tử Quy đang di chuyển, Giang Trừng nhìn thấy vậy thì hét lên cảnh báo:
![](https://img.wattpad.com/cover/171696464-288-k43c961.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(Hi Trừng) Nhớ thì đến bên ta đi
Hayran KurguTruyện về Hi Trừng ai không ship cặp này mời lặng lẽ rời khỏi không đón tiếp. Xin chân thành cảm ơn