Phim trường lạnh ngắt như tờ.
Phương Trung Quy không nổi giận, nhưng thần sắc lạnh băng đó lại vô cớ làm người khác bị áp lực. Không ai nghi ngờ trọng lượng của những lời này, đạo diễn nổi tiếng do Phong Hoa cầu cạnh mời đến đương nhiên có tư cách thay đổi một nam thứ số ba nho nhỏ.
Tiểu Dương mở hòm thuốc, vén tay áo cô bé lên thì thấy đã có hai vết bầm xanh tím trên cánh tay trắng nõn, chỗ cọ với mặt đất bị phá da chảy máu tươi.
Cậu hít một hơi, không nhịn được thầm mắng: "quá độc ác"! Bị thương thế này, chứng tỏ Giang Chi Lâm đã cố tình dùng lực mạnh đến mức nào, hơn nữa còn đá nhanh đến độ người ta không kịp phòng.
Dùng bông xoa nhẹ thuốc sát trùng lên trên, cô bé lập tức đau xót kêu, đánh vỡ không khí yên tĩnh, khiến Giang Chi Lâm sực tỉnh.
Giang Chi Lâm tái mặt, đầu óc hỗn loạn, hoảng hốt vịn bàn đứng lên, cố lắp bắp chữa lại: "Đạo diễn Phương, tôi không bị nghiêm trọng như thế, có thể tiếp tục quay được."
Y đứng được một nửa thì bị người đại diện đen mặt ngăn cho ngồi trở lại, thế nhưng, ngay trước mắt mọi người, cặp chân đứng thẳng một nửa kia đã làm bại lộ việc y vốn chưa hề bị thương rồi, bốn phía xung quanh âm thầm truyền đến tiếng cười nhạo.
Mặt Giang Chi Lâm tức tốc đỏ lên.
Sau khi hoảng loạn, người đại diện bình tĩnh trở lại, anh ta ngăn Giang Chi Lâm, trấn định tự nhiên nói: "Đạo diễn Phương, vết thương của Chi Lâm còn phải kiểm tra rồi mới biết được có vấn đề gì hay không, trước khi có kết quả thì không cần thiết phải đổi diễn viên vội vã như vậy chứ."
Anh ta ngừng một chút, tăng cao ngữ khí: "Huống hồ, cả Chi Lâm và phía công ty đều rất coi trọng nhân vật này, ngài quyết định như thế có phải là quá khinh suất hay không?"
Làm người đại diễn từng xử lý không ít vấn đề, miệng lưỡi của anh ta đương nhiên rất lão luyện và khéo léo, trước mềm sau cứng, đủ để giữ mặt mũi cho đạo diễn, đồng thời cũng mang theo chút uy hiếp, khiến đối phương có thể cân nhắc nặng nhẹ trước khi quyết định.
Nếu đổi lại là một đạo diễn khác, lúc này có lẽ đã do dự, nhưng người anh ta động vào lại là Phương Trung Quy, người chưa từng hàm hồ đối với công việc, ánh mắt không chịu dung một hạt sạn.
Hành vi của Giang Chi Lâm đã làm bẩn bộ phim, chạm đến điểm mẩu chốt của anh
Thái độ Phương Trung Quy không mềm mỏng đi chút nào, khuôn mặt lạnh nhạt như tượng điêu khắc, tuy đẹp mà không thể với tới, giọng nói lạnh lẽo dứt khoát, không nể tình: "Tôi không cần một diễn viên không có tinh thần chuyên nghiệp, cậu ta thích hợp đi biểu diễn hài kịch hơn là ở đây làm cho đoàn phim của tôi mù mịt chướng khí."
Hài kịch? Châm chọc hành vi của y giống như trò hề phải không?
Sắc mặt Giang Chi Lâm xanh trắng, cánh tay đang bị người đại diện nắm lấy cũng run rẩy, một bên là thần sắc cực kỳ lãnh đạm của Phương Trung Quy, một bên là sự làm lơ của Việt Từ, cảm giác vô cùng nhục nhã nổi lên trong lòng, làm y mất lý trí:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit - Đam mỹ] Hướng dẫn cách vạn nhân mê lật kèo
Fiction généraleTác phẩm: Hướng dẫn cách vạn nhân mê lật xe Tác giả: Lạc Thập Ý Editor: Bụi Râm Bụt (@buirambut) Tình trạng bản gốc: đã hoàn Tình trạng edit: đang tiến hành (Bắt đầu từ ngày 1/4/2019, trung bình mỗi ngày một chương.) Số chương: trên trăm Hư cấu hiện...