*Thông báo: Do bản thân tự thấy mình viết như hạch, nên đã phải chỉnh sửa lại văn vẻ đôi chút, không liên quan đến mạch chính của truyện. Ai quên luôn chương này mình viết gì thì có thể đọc lại. Ai chưa đọc thì càng hay, lúc đọc chắc cũng đỡ tụt mood hơn. Chỉ vậy thôi, chúc mọi người đọc vui vẻ. :'>
***
"Hừng hực khói lửa máu tanh
Thân rơi xuống đất, lệ đành rời mi."
"Cháy! Cháy rồi!"Tiếng người thảng thốt vọng lại. Thằng Hến mở to mắt, chạy xộc vào nhà đỡ chị em ra. "Nhanh lên!" Nó hét, dồn vội mọi người lên xe. Bấy giờ ông Khán cũng hối hả cõng Tú còn đang hôn mê chạy ra, ném vội hắn lên rồi thúc bò chạy gấp. Tất cả diễn ra chỉ trong chớp nhoáng, thằng Hến định thần lại thì thấy ông Khán đã mất bóng lúc nào.
Gió mỗi lúc một mạnh. Đồi núi heo hút, chẳng mấy chốc gió đã đưa lửa đến những mái nhà lợp rạ. Lửa cuốn lấy ngôi nhà, len lỏi qua từng đụn rơm tán lá, nhanh chóng bao vây đến toàn ngôi làng.
Con bò có đi nhanh đến mấy cũng không thể thoát nổi ngọn lửa. Phía trước đã là cổng làng, chỉ cách mấy chị em vài chục thước. Mặc dù cả làng cháy nhanh đến bất thường, nhưng cổng làng vẫn vẹn nguyên ở đó, không hề hấn gì, như mở ngay cho người ta một lối thoát thân. Bất chợt thằng Hến như nhận ra điều gì, nó phanh gấp lại, hướng xe chạy theo hướng bờ sông, quay lại gần phía cánh rừng.
"Hến! Em làm gì vậy?" Siêng hoảng hốt hỏi.
"Không ổn! Cổng làng quá mức đáng nghi, dường như có kẻ cố tình sắp đặt để dụ rắn ra khỏi hang."
Đằng nào cũng phóng hỏa đốt làng, xác định là xóa sổ toàn bộ dân làng, chỉ cần kẻ nào chạy thoát ra khỏi đó ắt sẽ gặp mai phục. Nếu đúng kẻ cần loại bỏ thì không sao, nếu có là người dân bình thường, bọn chúng sẽ chấp nhận giết nhầm hơn bỏ sót.
Một cái bẫy đơn giản nhưng hiệu quả. Bọn chúng gấp rút châm lửa như vậy sẽ khiến đối phương hoảng loạn tinh thần, khó có thể tỉnh táo.
Lúc này lửa đã nuốt trọn ngôi làng. Người dân nơi đây vẫn đang tất tả hô hào nhau đi dập lửa. Nhửng kẻ yếu đuối như người già trẻ nhỏ đều được đưa ra gần bờ sông, cùng nhau giúp sức gánh nước vào dập lửa. Thằng Hến chạy xe tới gần. Nó đảo mắt xung quanh, thấy ông chú ở đằng xa bèn dừng xe ở cạnh sông, chạy tới nói tình hình.
Khán sa sầm mặt lại. Ông nói với trưởng làng bên cạnh. "Hẳn là chúng đã biết rồi. Phen này chúng ta khó thoát. E rằng chúng đang đợi ta dập xong ngọn lửa, sức lực cạn kiệt, tâm trí lơ là sẽ xông vào giết gọn."
Trưởng làng nghe vậy cau mày. "Không ổn rồi. Thằng Cường, báo với toàn bộ gánh đàn ông, không dập lửa nữa, lập tức di tản đến nơi đã bàn!"
Ông Khán tiếp lời. "Thằng nhóc nhà tôi đã do thám được địa bàn của chúng, những con đường chúng hay đi để vạch lại một số đường tẩu thoát. Lúc này chỉ có thể len qua mé rừng phía Tây, đi theo đừng tốp, tản ra xung quanh vừa đi vừa do thám."
BẠN ĐANG ĐỌC
Nhà em có đàn sầu riêng
Historical Fiction"Nhà em có đàn sầu riêng Đằng ngoài gai góc, đằng chiêng ngọt bùi Ai ơi muốn lựa lấy cùi Phải tróc hết vỏ, vặt trụi hết gai." Design: HwangThien