17

1.1K 106 2
                                    

Từ sau lần Chu Chính Đình ngầm đồng ý, hầu như ngày nào hai cục sạc điện thoại cũng chạy tới quán café, sau khi tan việc liền tích cực chạy đến giúp đỡ việc đóng cửa, hoặc là đến đọc sách ăn bánh, Thái Từ Khôn cũng không còn như trước nữa, mỗi lần đến quán café đều chăm chút cho bản thân sạch sẽ, đẹp trai chết người...

Vốn là sau khi đóng cửa thì phải dọn dẹp một chút, kết quả là khi hai người họ vừa đến, một người cướp khăn lau trong tay Chu Chính Đình, một người cướp chổi quét trong tay Justin, say mê lao động.

Chu Chính Đình cùng Justin liếc nhau một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, cả tuần nay đều như vậy, cản không được, cũng trở nên quen thuộc hơn rồi.

Chu Chính Đình một bên thu dọn quầy, một bên lén nhìn Thái Từ Khôn đang lau bàn, thầm nghĩ:
"Thực ra, ở chung bằng cách này, không thể phủ nhận rằng hai chúng ta đã trở nên dễ chịu hơn trước rất nhiều. Phạm Thừa Thừa nói đúng, coi như là không phải vì cậu ấy, mà là vì mình, cũng nên buông xuống."

Một hôm, như bao hôm khác, hai cục sạc đang nghiêm túc cẩn thận làm việc. Justin nhìn thấy Thái Từ Khôn cứ len lén nhìn Chu Chính Đình, cậu cảm thấy có chút lo lắng cho Phạm Thừa Thừa, liền suy nghĩ một chút rồi chạy đến bên cạnh Thái Từ Khôn.

"Thái tổng, tôi rất có hứng thú với chiếc xe này của anh, có thể mang tôi đi xung quanh một vòng không, cho tôi cảm nhận một chút?"

Thái Từ Khôn nhìn Chu Chính Đình một chút.

"Đừng nhìn, anh ấy không biết lái đâu."

Nói xong liền kéo Thái Từ Khôn đi ra ngoài.
Phạm Thừa Thừa gọi theo:
"Aish, Justin...Justin."

Justin quay đầu lại:
"Đừng có gọi, cậu nói chuyện với Chính Đình trước đi."

Nhìn bóng lưng hai người đi ra ngoài, Phạm Thừa Thừa vừa lúng túng vừa bối rối.

Chu Chính Đình thở dài:
"Đến bây giờ cậu ấy vẫn nghĩ là em thích anh."

Phạm Thừa Thừa tức giận:
"Tên ngốc này, xem ra nỗ lực mấy ngày nay của em uổng phí hết rồi."

Chu Chính Đình quay sang trách móc:
"Em đến rồi chỉ biết làm việc, không nói chuyện cẩn thận với cậu ấy, làm sao cậu ấy biết được là em làm những việc này vì ai."

Phạm Thừa Thừa ủ rũ cuộn mình trên băng ghế, không nói gì.

Trên xe, Thái Từ Khôn chậm chạp không chịu khởi động.

Justin tròn mắt:
"Thái tổng, sao anh không lái xe?"

Thái Từ Khôn đốt một điếu thuốc:
"Justin, cậu làm như vậy trong lòng có cảm thấy dễ chịu không?"

Justin gượng gạo:
"Anh nói gì thế...tôi không hiểu."

"Cậu từ bỏ Phạm Thừa Thừa?"

Justin im lặng, cậu biết mình không lừa được Thái Từ Khôn, cho nên chỉ đơn giản là im lặng thôi.

Thái Từ Khôn quay đầu nhìn về phía trước:
"Có những lúc thử tin tưởng cũng là thăm dò hạnh phúc, thế nên nếu như không thử, thì vĩnh viễn sẽ không hạnh phúc."

[Trans] [Khôn Đình] XIỀNG XÍCHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ