Jungki ngồi thất thần ở giữa hội đường, bao con mắt vẫn đang dõi theo cô đột nhiên mang theo kì thị. Có kẻ lên tiếng cay độc.- Chẳng phải đó là Jungki sao?
- Đúng vậy, vừa nãy Kim thiếu nói rồi mà. Cô ta tên Jungki.
- Sao lại có người ác thế chứ?! Vào ngày đính hôn của người khác mà dám giở trò, hơn nữa lại là người của Kim gia.
- Ghen tị chứ gì!
- Thật đúng là không biết xấu hổ.
- Còn làm như bản thân vô tội nữa chứ, xem cô ta ngồi trên sàn kìa, đáng thương thay!
Jungki ngẩn đầu lên, bắt gặp bao con mắt đang nhìn chằm chằm mình như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Cô nuốt nước bọt ực một cái, nhẹ lên tiếng.
- Tô... tôi không có...
Một người phụ nữ mặc chiếc váy dạ hội bản to, kiểu dáng như công chúa, nhưng lại chẳng hợp với gương mặt của bà ta, lên tiếng:
- Còn chối?! - Bà ta hung hăng tiến lại, bộ dạng như hổ cái đang rình rập con mồi, chỉ chờ mong xé con mồi thanh trăm mảnh. Không ít người đã nhận ra đây là bạn thân lâu năm của Kim phu nhân - Nếu không phải cô, thì ở đây còn người nào tên Jungki sao?
- Tôi không có bắt Elle.
- Cô...
- Đủ rồi!
Cha của Elle, giám đốc Kang bỗng dưng nói lớn một tiếng, lấp tức cả hội đường im bặt. Ông bước đến chỗ Jungki, ngồi xổm trước mặt cô, giọng nói như băng lãnh đập vào tai nghe thật đáng sợ.
- Cô đã bắt con gái tôi?
Jungki hoảng sợ lắc đầu.
- Vậy cô là kẻ chủ mưu?
Vẫn lắc đầu.
Giọng nói của ông đột nhiên mang theo sát niệm, nếu không phải gương mặt ông vốn hiền lành, rất có thể sẽ dọa người khác sợ chết.
- Đừng giả vờ!
Đôi mắt hổ phách của Jungki chao động liên tục trong không trung, bàn tay run rẩy ướt đẫm mồ hôi, miệng lắp bắp không nói nên lời. Giọng nói của ông ta, cơ hồ còn lạnh hơn cả Taehyung gấp ngàn lần...
•
Căn nhà cũ kĩ nằm trơ trọi trên một khu đất hoang, ánh sáng mặt trời từ bên ngoài hắt xuống như đang phơi bày tội ác bên trong ra.
Elle nằm bất tỉnh trên sàn nhà, váy cưới trắng tinh khiết giờ lấm lem bụi bẩn chẳng còn đẹp đẽ như ban đầu.
Mi mắt khẽ động, chân mày hơi nhíu lại. Elle như bừng tỉnh lại từ cơn say, đầu óc vừa mụ mị vừa đau nhứt khiến cô nhất thời choáng váng, chẳng biết làm gì ngoài mở mắt nằm yên đó.
Bên trong khu nhà tối om, ngay cả ánh mặt trời hắt từ ngoài vào cũng ít đến thảm thương. Cô cố gắng xoay đầu để nhìn rõ gian phòng hơn, nhưng cổ tay và gáy lại buốt đến tê dại.
Lần đầu tiên sau khi tỉnh lại cô biết bản thân đang bị trói.
Bất tỉnh trên sàn, bị trói tay chân, bị đưa đến nơi không rõ ràng ngay trong ngày đính hôn... Đây rõ ràng là bắt cóc!
BẠN ĐANG ĐỌC
| Kim Taehyung | • Người Trong Mộng
FanfictionBa năm trước, cô yêu anh đến điên cuồng, nhưng anh vì người anh yêu mà biến cô thành tội phạm bị cả nước sỉ nhục. Ba năm sau, anh quay về làm cuộc sống cô đảo lộn, anh thừa biết cô yêu anh sâu đậm, nên muốn dùng tình cảm của cô để trói buộc cô bên c...