Buổi chiều lịch dạy học bận rộn làm Đỗ Nhược quên đi rất nhanh những chuyện không vui, tan làm cô mua cho một phần cơm cho Tần Nguyệt Linh, bà đang trong giai đoạn hồi phục nên ăn thanh đạm một chút.
Năm đó Tần Nguyệt Linh tai nạn xe cộ không quá nặng, nhưng bị tổn thương phần đầu, hôn mê bất tỉnh, lần này tỉnh lại, nếu như việc hồi phục thuận lợi thì có thể nhanh chóng được xuất viện.
Bà được xuất viện, cô không cần mỗi ngày chạy bệnh viện, có thể tìm một công việc ổn định, trải qua cuộc sống bình thường như bao người.
Nghĩ như vậy, bước chân Đỗ Nhược thanh thản hơn, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm ngọt ngào.
Nhưng lúc bước vào thang máy, nụ cười kia liền cứng đờ.
Trong thang máy chen chúc người, không ngờ chạm mặt một người.
Vóc người cao gầy, thần sắc lạnh lùng, mặc dù mặc áo khoác sáng màu đứng trong đám người, nhưng vẫn mang khí thế cao cao tại thượng không thể xâm phạm, đảo tầm mắt thấy Đỗ Nhược, con ngươi thoáng tối lại, ngay sau đó mặt không thay đổi sắc nhìn về phía trước.
Đỗ Nhược cúi đầu thu lại tầm mắt, cố gắng lùi sâu vào góc, làm như không thấy anh.
Lên tầng trên, trong thang máy rộng rãi hơn, cuối cùng giữa Đỗ Nhược và Kiều Cận Nam không còn ai, thang máy tiếp tục đi lên, không gian yên tĩnh chỉ còn tiếng động cơ chạy.
Đỗ Nhược không quay đầu lại, nhìn trong thang máy còn lại vài người, mắt nhìn chằm chằm màn hình hiển thị, vừa đến tầng 12 liền đi thẳng ra ngoài.
Cửa thang máy khép lại, chỉ còn lại Kiều Cận Nam cùng hai y tá.
Một người bèn lên tiếng, nhẹ giọng nói: "Bệnh nhân giường 1208 đã tỉnh lại?"
Một người khác trả lời: "Đúng là kỳ tích, cũng được năm năm, còn dài hơn so với thời gian tôi ở bệnh viện."
"Có thể do bệnh nhân cảm nhận được lòng hiếu thảo của Đỗ tiểu thư, ngày ngày đều tới bệnh viện, không phải người con nào cũng làm được."
"Đúng vậy, bây giờ người con hiếu thảo như Đỗ tiểu thư ít lắm, năm năm đấy!"
Thang máy "Đinh" một tiếng, đến tầng 18, Kiều Cận Nam cúi đầu sửa lại ống tay áo, đi ra khỏi cửa.
Cửa thang máy đóng lại lần nữa, lập tức hai tá kích động.
"Ôi, vừa rồi anh ấy nhìn tôi!"
"Nhìn nơi nào? Rõ ràng đang nhìn tôi!"
"Là tôi lên tiếng trước, nên anh ấy nhìn tôi!"
"Lúc tôi nói về Đỗ tiểu thư anh ấy đã nhìn tôi!"
"Ngày mai quay lại! Xem rốt cuộc là nhìn ai, hôm nay tan việc trước!"
"Được! Về thôi!"
***
Đỗ Nhược cầm cặp lồng giữ nhiệt đi vào phòng bệnh, liền thấy Tần Nguyệt Linh muốn xuống giường, cô hốt hoảng vội vàng để cặp lồng xuống, tới đỡ bà: "Mẹ cẩn thận một chút."
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] Bong Bóng《Tây Tây Đông Đông》
RomantizmTác giả: Tây Tây Đông Đông Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, lãng mạn, ngược nhẹ, HE Nguồn: Kites Editor: Ngocdth Độ dài: 75 chương + 3 phiên ngoại Trạng thái: Hoàn *Văn án: Tình yêu cũng giống như bong bóng, vừa chạm vào liền vỡ tan. Năm ấy Đỗ Nhược t...