Chap 9

12K 718 12
                                    

Trong suốt thời gian Chaeyoung ở trong bệnh viện, ngày nào Lisa cũng đến thăm cô ấy. Gần như cô tranh thủ mọi lúc rảnh rỗi, buổi trưa thì mang đồ ăn trưa buổi tối thì ở cùng cô ấy tới tận khuya.
- Lisa! ăn đi!- Chaeng ngồi tựa lưng vào thành giường, cầm một miếng táo cô vừa gọt đưa cho cô ấy.
- Oh! Thanks!- Nhận lấy miếng táo Lisa lại chúi đầu vào cái laptop.
- Cô không cần phải ngày nào cũng đến như vậy đâu, tôi thấy áy náy lắm. Dù sao tôi cũng sắp xuất viện rồi- Chaeng nhìn Lisa làm việc, mặt cô ấy cho dù nghiêm túc vẫn thật sự rất dễ thương.
- Không sao! Dẫu sao cô cũng không có người chăm sóc, bạn bè giúp đỡ nhau là chuyện thường- Lisa đáp.
- Bạn bè?- Chaeyoung nhấn mạnh.
- Uhm! Bạn bè! Cô là bạn của "Hun" và Jennie, cũng là bạn tôi- Lisa ngẩng đầu mỉm cười- muốn đi dạo một chút rồi về ngủ chứ?- Lisa đóng chiếc laptop lại, đã gần 10h đêm, cô cũng nên về.
- Được!
Tuy đã tự đi lại được nhưng trông Chaeyoung vẫn không khỏe lắm, Lisa không an tâm đỡ lấy cô ấy ra ngoài khuôn viên của bệnh viện. Chọn lấy một chiếc ghế đá ở gần, ánh sáng không quá chói họ ngồi xuống đó.
Cùng nhìn lên bầu trời, nó như một dải lụa lớn với hàng ngàn hạt cườm lấp lánh. Mỗi người có một suy nghĩ của riêng mình.
Gió đêm thổi qua người họ lành lạnh làm cơ thể Chaeyoung khẽ run lên, cô vòng tay ôm lấy mình. Theo một bản năng tự nhiên Lía đưa tay ôm lấy Chaeng đang run người lên, nói:
- Như thế này thì không lạnh nữa chứ?
- Nhưng mà!- Chaeyoung hơi ngạc nhiên, nhưng rồi cô để yên vì nghĩ cũng chẳng có gì- cám ơn nghe Lisa!
Chaeng đang cười, mắt cô ấy tạo thành một vầng trăng khuyết, một nụ cười thật lấp lánh trong đêm. Cho dù vừa trải qua một trận sinh tử nhưng gương mặt cô ấy cười vẫn trong sáng biết bao, đôi mắt cười ấy rực sáng không dính chút bụi trần. Lisa ngơ ngẩn nhìn Chaeyoung, cô nghe thấy nhịp đập của trái tim mình hơi lệch đi.
- Lisa!...Lisa!
- Hả? ah!
- Cậu đang nghĩ gì vậy?
- Không có gì, chỉ là một chút chuyện của ngày mai thôi- Lisa lóng ngóng, cô quay ngay sang hướng khác để cô ấy không nhìn thấy được ánh mắt ngây ngô của mình trong lúc này- khuya rồi, để mình đưa cậu về phòng.
******************************************************

Trong phòng làm việc của mình, Jisoo thoải mái ngồi thưởng thức li cà phê nóng, cô vừa thực hiện xong một hợp đồng khó nhằn mà đích thân cô phải giải quyết. Mùi cà phê thơm phức cùng với mùi hương hoa thơm nhẹ nhàng khiến cho căn phòng thêm thư thái.
- Ngon gớm he? uống cà phê không gọi mình- tiếng của Seulgi làm Jisoo choàng tỉnh, cô thở dài, cái không khí khó khăn lắm mới có đã bị phá.
- Có chuyện gì vậy?- cô bỏ tách cà phê xuống.
- Không có gì? Chỉ là báo cáo nhân sự tháng này thôi!- Seulgi giơ ra một bản báo cáo, để nó trước mặt Jisoo- mà mai ngày nghỉ có làm gì không?
- Mình cũng chưa biết nữa, có lẽ là ở nhà thôi.
- Vậy thì đưa Jennie đi chơi đi! Công viên giải trí được đấy?
- Sao lại phải thế?
- Cậu ngu hay giả ngu vậy? Đó là vợ cậu, cũng phải đưa cô ấy đi đây đi đó chứ?
Jisoo suy ngẫm, có lẽ Seulgi nói đúng. Thật sự lâu nay cô không quan tâm lắm đến Jennie, dù gì cô ấy cũng đang là vợ cô. Một buổi đi chơi công viên giải trí cùng Jennie và Hana có lẽ là ý tưởng không tệ.
- Uh! Mình sẽ đưa cô ấy đi. Mà Lisa đâu? Cậu ấy vẫn chưa đưa báo cáo tài chính cho mình!
- Đâu biết! Mấy ngày nay cứ đến giờ nghỉ trưa là biến mất tăm, dạo này còn thấy hay ngu ngơ trong giờ làm việc nữa, có lẽ đang cảm nắng anh chàng nào đó.
- Vậy sao?
Jennie vứt phịch cái điện thoại xuống ghế, cô nhìn Hana.
– Cái đồ sóc chuột ấy không chịu nghe máy của umma, để lại mỗi tin nhắn đi Úc rồi lặn mất tăm. Biết thừa tính umma không giận dai rồi mà còn...con thấy có bực không.
"Á...A"- Hana cười, vỗ vỗ hai tay vào nhau.
- Đúng rồi, thật là bực mình!
Nhìn Jennie nói chuyện với Hana Jisoo nhịn không nổi cười.
- Em nghĩ con bé hiểu sao?
- Hana hiểu mà! Phải không con?- Jennie cười với Hana, con bé cũng toe toét cười đáp lại- Anh thấy chưa.
- Rồi tôi thua em!- Jisoo giơ hai tay đầu hàng- Mai em không bận gì chứ?
- Không! Làm gì vậy?
- Mai tôi nghỉ ở công ty, em có muốn đi công viên giải trí không?
- Thật hả?- Jennie vui sướng
- Uhm!
"Cuối cùng appa con cũng biết đến umma và con rồi kìa"
Trông Jennie cười rồi nghịch với Hana, trước mặt Jisoo trông như một bức tranh gia đình hạnh phúc, cô không rời mắt khỏi cái bức tranh ấy. Cô khẽ cười nhưng rồi trong lòng lại dấy lên một nỗi buồn. Cái bức tranh hạnh phúc ấy không dành cho cô.
Tầm 9h sáng ngày hôm sau, chủ nhật, một ngày đẹp trời, đầy nắng, bầu trời lăn tăn vài đám mây nhỏ.
Jennie thích thú khi bước vào khu giải trí, Hana cũng cười tươi rói.
- Có vẻ con bé thích những nơi sôi động- Jennie nói với Jisoo- sau này thành ca sĩ nghe con!
Đầu tiên họ cùng nhau chơi một vài trò chơi nhỏ và đây đúng là dịp Jennie phải xấu hổ với Jisoo về kĩ năng chơi game của mình, trong mọi trò chơi Jisoo đều đạt hạng A còn cô toàn là C và D.

CƯỚI GIẢ, YÊU THẬT (JENSOO, CHAELICE) (COVER)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ