Đơn phương lí trí là như thế nào?
_________
Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/245234876341228
Fanpage: https://www.facebook.com/weibovietnam
Dịch bởi: MsBanana
_________
[38.628 likes] Cách đơn phương lí trí nhất, là cố gắng biến tình đơn phương thành tình yêu.
Hồi học cấp ba tôi yêu đơn phương một chàng trai. Lúc đó thật sự yêu điên cuồng, yêu bất chấp tất cả. Ngồi viết cho cậu mười mấy quyển thơ, lời bài hát, tiểu thuyết. Mỗi ngày ngồi bên cửa sổ ngắm cậu. Lúc đó tôi nghĩ rằng, cậu chỉ cần đứng yên thôi cũng tỏa hào quang. Đời này tôi chỉ cần ngắm cậu là đủ rồi.
Nhưng tôi cũng không hiểu sao bản thân lại bình tĩnh như vậy. Trái tim tôi rộn ràng không yên, mặt tôi lại bình tĩnh bất biến.
Lúc đó tôi thật sự rất lí trí, bởi khi yêu cậu, tôi đã phân tích tỉ mỉ rồi.
1. Cậu ấy học lớp khoa học thực nghiệm, tôi học khoa học phổ thông. Tôi không xứng với cậu ấy.
2. Thành tích cậu ấy tốt hơn tôi. Tôi không xứng với cậu ấy.
3. Cậu ấy đẹp hơn tôi. Tôi không xứng với cậu ấy.
4. Tôi thích cậu ấy trước nên mức độ tôi cần cậu ấy > mức độ cậu ấy cần tôi, vẫn là tôi không xứng với cậu ấy.
Suy nghĩ kĩ xong, tôi quyết định thay đổi
1. Lớp thực nghiệm có quy tắc chuyển lớp, kết quả thi đứng top 50 thì sẽ được chuyển từ lớp phổ thông sang lớp thực nghiệm.
Nên tôi cố gắng một học kì, xếp vị trí 19 đó~
2. Thành tích của cậu ấy tốt. Để xứng đôi với cậu ấy, tôi cũng đăng kí tham gia thi toán cấp tỉnh.
Về sau vào được vòng chung kết, tôi đi cùng cậu tới Dương Châu tham gia ôn thi.
3. Biến bản thân trở nên xuất sắc, giảm đi khoảng cách giữa tôi và cậu ấy.
Sau đó, trong kì thi đại học, tôi thuận lợi lọt top 10; cảm thấy giá trị bản thân cao lên một chút.
Nhưng tỏ tình được chưa? Chưa
Tôi với cậu ấy một đứa ở Vũ Hán, một đứa ở Nam Kinh.
Tỏ tình xong thì sao? Tỏ tình xong, có ở bên nhau được không? Ở bên nhau, sẽ không chia tay chứ? Bên nhau cả đời được không?
Không. Không. Và không.
Lúc đó tôi biết, thật sự, thật sự chưa đúng lúc.
Thế là tôi đưa ra một quyết định vô cùng lí trí: Tiếp tục đơn phương, giữ gìn mối quan hệ, quan tâm cậu ấy, đối tốt với cậu ấy.
Thế nên từ năm nhất tới năm ba, mỗi năm lễ tết gì cũng gọi điện chúc mừng cậu ấy.
Sinh nhật của cậu ấy, nhất định gửi lời chúc.
Không lỡ một cái nào.
Không. Một. Cái. Nào.
Năm ba có biến nè, cậu ấy tới Vũ Hán tìm tôi. Lúc đó tụi tôi đã hơn 2 năm không gặp nhau rồi. Khoảnh khắc cậu ấy xuất hiện, tim tôi chậm nửa nhịp rồi.
Không đổi. Nhiều năm như vậy, cậu ấy vẫn là hình mẫu tôi thích, vẫn nguyên hình tượng tôi sùng bái. Không đổi chút nào.
Bạn học của tôi bảo, khi tôi nhìn thấy cậu ấy, cười rất ngọt ngào.
Hôm đó tụi tôi đi ăn ở cảng Hộ Bộ, đi dạo cầu Trường Giang.
Trời chuyển xế chiều, đèn sông bật sáng, mưa bụi mịt mờ, chúng tôi đứng bên bờ sông, tay cầm ô. Nghe tiếng sóng vỗ, tiếng mưa rơi, cả hai rơi vào trầm tư.
Lúc đó tôi rất muốn nói cho cậu ấy nghe: “Cậu biết không? Tớ thay một cô gái thổ lộ tình cảm với cậu. Cô gái đó chẳng phải ai khác, chính là tớ năm 16 tuổi”
Cậu ấy cảm động không? Có.
Nhưng cậu ấy sẽ đồng ý chứ? Lí trí bảo tôi, chưa chắc.
Lại một lần nữa, tôi chôn chặt ý định tỏ tình xuống.
Dù tôi thích cậu ấy hơn 5 năm rồi.
Ăn xong đồ ăn vặt, cậu ấy nói tôi biết, cậu ấy thi làm nghiên cứu sinh trường Phục Đán.
Cậu ấy đã suy nghĩ kĩ, cậu ấy có hứng thú với tài chính, cũng có năng lực, sớm tìm được phương hướng rồi, chuẩn bị thi làm nghiên cứu sinh trường Phục Đán.
Cậu tỉ mỉ phân tích cho tôi tương lai ngành nghề, theo những ưu điểm về cảng của Thượng Hải, những lợi và hại mà cậu ấy nhìn thấy. Cuối cùng nói với tôi, đó là những gì cậu ấy muốn.
Năm ba đại học, tôi vẫn luôn mơ hồ về tương lai của mình.
Nhưng khoảnh khắc đấy, tôi lập tức biết mình cần đi Phục Đán học nghiên cứu sinh.
Bởi nếu không đi, tôi thực sự không biết, đời này lúc nào chúng tôi mới gặp lại nhau.
Lúc đó tôi biết rõ: Tôi không cần gả cho cậu ấy, cũng không cần vị trí bạn gái của cậu. Thứ tôi cần là cả đời này bên cạnh cậu ấy, ngắm nhìn sự xuất sắc của người tôi yêu, là đủ rồi.
Dù gì đi nữa thì tôi cũng muốn trường xịn học tiếp nghiên cứu sinh rồi. Vừa hay cậu ấy giúp tôi chọn trường thì tôi theo cậu ấy thôi.
Đoạn sau như một câu chuyện cẩu huyết, cậu ấy và tôi đều đỗ.
Tôi luôn luôn nói với người khác tôi chưa từng phân vân trong việc chọn trường. Mọi người cho rằng tôi là đứa kiên định, thực ra sự kiên định đó là vì cậu ấy.
Cẩu huyết ha.
Sau khi nhận được thông báo trúng tuyển, tôi biết, thời khắc tỏ tình tới òy.
Tôi nhớ y nguyên ngày hôm đó, tôi kích động nói với cậu ấy:
Tớ muốn nói với cậu điều này, tớ đã luôn muốn nói từ rất lâu rồi, cậu không biết được lâu cỡ nào đâu.
Nhiều năm nay, tớ vẫn luôn thích cậu.
Cảm giác lúc đó như uống say vậy. Tôi đem hết tim phổi ra bày tỏ tình cảm chôn vùi trong lòng bao năm qua. Tôi nói nhiều lắm.
Nghe xong cậu ấy nói với tôi: Tớ cũng vậy, vẫn luôn thích cậu.
Thứ lý trí lớn nhất khi đơn phương là đem tình yêu giấu trong tim, đợi một ngày hạt mầm ấy đâm rễ lên chồi, đậu thành quả ngọt.
Edit: Cảm ơn lời chúc phúc của mọi người. Có nhiều bạn trẻ hỏi tôi, tại sao kiên trì lâu đến vậy.
Với những câu hỏi này tôi chỉ có một đáp án duy nhất: Không cần kiên trì. Biến việc theo đuổi người ấy thành phần thưởng cho quá trình thay đổi chính mình, đoạt được phần thưởng đương nhiên vui. Không đạt được cũng chẳng sao cả, bản thân bạn cũng không còn là đứa trẻ ngây thơ ngày trước nữa rồi.#1: Chuyện tình hay chuyện truyền cảm hứng vầy?
> (OP) Nỗ lực giành lấy tình yêu, tôi nghĩ chính câu chuyện đã truyền cảm hứng rồi
>> Hãy nhận của tui một lạy
>> Tui nghĩ bồ làm đúng, suy nghĩ cũng đúng, đừng để ý mấy lời linh tinh, không sao đâu
>>> Ừm, cảm ơn bồ nha (◍•ᴗ•◍)❤
#2: Tui muốn trình bày ý kiến chút: Nếu ở góc độ cha mẹ, chẳng bậc phụ huynh nào hy vọng con mình yêu sớm rồi theo đuổi tình yêu như vậy đâu; nhưng nhìn từ góc độ con đường trưởng thành của một người trẻ thì bồ thông minh thiệt đó. Bội phục ạ!
> (OP) Cảm ơn bồ vì lời khen nhé, ấm lòng thật đó. Tui nghĩ mỗi người đều đang cải thiện chính mình, để xứng đáng với người mình thương, theo đuổi hạnh phúc đó ~~
>> Yep, tui cũng phải trở nên ngon hơn, nếu kết quả cuối cùng chẳng ra sao, ít nhất tui cũng xinh đẹp đá hắn.
>>> (OP) Ngoan 😉
> Không đồng ý, nhưng tui có thể hiểu ý của ông. Thích một người chỉ là một dạng cảm xúc, không mang tính chiếm hữu, không ở bên nhau được có sau đâu, thích thì cứ thích thôi, yêu thì mau tỏ tình lẹ lẹ đi.
#3 OP có nghĩ đến chuyện bạn nam kia có người yêu lúc học đại học không?
> (OP) Thực lòng thì tui từng nghĩ đến chuyện đó. Nhưng tui thích cậu ấy lắm, không ngừng nỗ lực để trở nên xuất sắc hơn, dù không đến được với nhau đi nữa thì vẫn mãi là bạn bè tốt. Ai lại từ chối làm bạn với một cô gái xuất sắc chứ? Hơn nữa cô ấy còn thích mình.
>> Ừm, chúc 2 người hạnh phúc
________________
Lời người dịch: Hôm qua trót chọn một topic buồn ghê, tặng các cậu chút tích cực. Cứ ngon và thơm là khắc có bồ ấy mà. Iu thương
________________
Nguồn: https://www.zhihu.com/question/60140238/answer/488357947
Photo by Leonardo Sanches on Unsplash
BẠN ĐANG ĐỌC
Weibo Việt Nam
RandomĐây là những topic cùng những câu chuyện trong group Weibo Việt Nam mà mình cảm thấy tâm đắc nhất . Hi vọng các bạn sẽ cảm thấy được ý nghĩa của nó