Đi học quân sự rất nhàm chán.
Đi học quân sự rất kinh khủng.
Đi học quân sự mỗi ngày phải mặc đồ rằn ri thắt eo, chân đi giày bốt cổ cao, đội mũ lưỡi trai, hai tay áp sát hai bên người, lưng thẳng tắp nghiêm chỉnh xếp hàng.
Đi học quân sự ngoại trừ chịu nắng, chịu gió, chịu mưa, thì phải chịu dậy sớm trước 6h gọi cái lũ đầu trâu mặt ngựa năm nhất kia dậy để chạy bộ.
Thế nhưng mà đối với Vương Nhất Bác, đi học quân sự lại cực kì thú vị.
Bởi vì hắn sẽ có rất nhiều thời gian trêu chọc đội trưởng chi đội số 3 từ sáng đến chiều tối.
Ví như mỗi ngày thức dậy, điều đầu tiên gặp Tiêu đội trưởng đến phòng điều động tập hợp sẽ nói: "Tiêu đội trưởng, hôm nay anh thật đẹp trai". Sau đó sẽ bị anh lườm cho và nhắc nhở: " Đồng chí Vương, mong cậu nghiêm túc nhanh chóng gấp chăn và tập hợp ở trước doanh trại".
Dù rằng mỗi ngày đều được gặp nhau từ sáng đến tối, thế nhưng đa số thời gian gặp nhau đều là với vai trò chi đội trưởng và chi đội viên. Tiêu Chiến là người công tư phân minh. Lúc bình thường nếu như Vương Nhất Bác có buông thả bản thân như thế nào trêu chọc anh, anh cũng sẽ liều mình phản ứng lại. Thế nhưng bây giờ thì không thể, Tiêu Chiến với thân phận đàn anh, chỉ có thể nghiêm túc huấn luyện đàn em, chỉ giáo bọn họ. Thế nhưng tên học đệ Vương Nhất Bác hắn ta làm như có bệnh, bình thường trêu chọc chỉ 1 2 nhưng hiện tại lại kịch liệt gây rối đến 7 8.
Giả như khi đi nghe Tiêu Chiến phổ biến luật lệ, Tiêu Chiến nói nếu có vấn đề gì phải tự mình giải quyết với nhau . Vương Nhất Bác sẽ giơ tay hỏi lại.
"Vậy em có vấn đề muốn giải quyết với Tiêu đội trưởng".
"Vấn đề gì?" Tiêu Chiến vẫn nghiêm túc hỏi.
"Tiêu đội trưởng đẹp trai chói mắt, em không tập trung được"
Cả hàng dài chi đội số 3 trợn trừng nắt nhìn Vương Nhất Bác. Mẹ nó, đi quân sự chứ có phải chuyến xe hẹn hò đâu? Ai nấy có vài người cười thầm, đánh giá Vương Nhất Bác đẹp trai, tài năng xuất chúng, đáng tiếc lại bị bệnh thần kinh.
Tiêu Chiến tia ánh mắt chăm chăm nhìn hắn từ đầu hàng ngũ, mím môi muốn chửi thề, thế nhưng rất cố gắng hít một hơi thật sâu. Mỗi lần như vậy Tiêu Chiến sẽ phải gọi to: "Đồng Chí Vương, phạt cậu tội cản trở người thi hành công vụ, chạy 5 vòng sân. Tôi quan sát"
Vương Nhất Bác thế mà lúc bị phạt như vậy vẫn vui vẻ, chạy 5 vòng. Mỗi lần chạy ngang Tiêu Chiến đang đứng nghiêm chỉnh trông chừng hắn, hắn sẽ vẫy tay cười vui vẻ nói với anh: "Chào Tiêu đội trưởng".
Vòng thứ hai: "Tiêu đội trưởng hôm nay vẫn đẹp trai."
Vòng thứ ba: "Tiêu đội trưởng anh cười với em một cái, em chạy mệt quá"
Vòng thứ 4: "..."
Hắn mệt chết đi được, không thể nói thêm câu gì. Đến vòng thứ 5 thì tốc độ giảm đến thê thảm, chạy đến trước mặt Tiêu Chiến thì chống gối, thở hồng hộc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Done] [Bác Quân Nhất Tiêu / Bác Chiến ] [16+] _ Động Tâm
FanfictionTên Truyện: Động Tâm CP: Vương Nhất Bác & Tiêu Chiến Category: thanh xuân vườn trường, ngọt ngào, nhẹ nhàng. Au: WithHoppi Rating: 16+. Những chương có H sẽ có warning sau. Summary: Niên hạ ngành công nghệ thông tin thích thầm Niên thượng ngành Mỹ...