Hai sáu.

9.6K 732 63
                                    

Bọn họ sau khi từ F bistronome bước ra, muốn đi dạo một chút. Hai người khoác áo khoác dài bước đi qua những đường phố tấp nập. Bắc Kinh khoác lên mình sự phồn hoa nơi những tòa nhà chọc trời lấp lánh những bảng đèn rực rỡ, to đồ sộ nằm ngay giữa những ngã tư đường, hay giữa những quảng trường lớn mênh mông.

Tiêu Chiến tay nhỏ nằm trong tay lớn Vương Nhất Bác, xách giúp anh chiếc bánh kem nhỏ Tous les Jours bước đi trên đường. Họ tấp vào một quán café bên đường, gọi 2 cốc americano nóng, một đắng một ngọt tiếp tục dạo mát.

"Túi xách kia đẹp ghê." Tiêu Chiến chỉ tay vào một cửa hàng thời trang nọ.

"Anh thích hả?". Vương Nhất Bác nhấp một ngụm cà phê và hỏi.

Tiêu Chiến quay đầu nhìn hắn, cảm giác hắn sẽ lập tức bước vào cửa hàng móc ba cái thẻ đầy tiền đó đập vào mặt nhân viên đòi mua 12 cái túi y chang đem ra cho anh, nên vội vã lắc đầu xua tay.

"Không có, ý anh là mẫu mã đẹp. Anh đã có túi rồi."

Vương Nhất Bác gật gật đầu. Bỗng dưng nhớ ra cái gì, hắn móc trong túi áo khoác ra một chiếc hộp.

"À quên mất, cho anh." Vương Nhất Bác đưa đến chiếc hộp màu xanh dương đậm bằng nhung sang trọng.

"Gì đây? Tính cầu hôn hả?". Tiêu Chiến nhìn hắn, cười khẩy. Anh đưa tay đón lấy, mở nắp hộp. Ở bên trong giống như những gì anh vẫn nghĩ, một cặp nhẫn đôi đơn giản không cầu kì dành cho nam nhãn hiệu Cartier. Tiêu Chiến đáy mắt kéo dài, miệng nhỏ cười xinh xắn.

"Mua cực lắm đó, bảo họ bán nhẫn đôi xong đưa một hộp nhẫn dành cho một nam một nữ, em phải mua hai hộp giống nhau rồi bỏ chiếc nữ đi giữ chiếc nam lại." Vương Nhất Bác lấy một chiếc ra, nắm lấy bàn tay trái của Tiêu Chiến, đeo vào.

"Sao em biết cỡ tay của anh thế?" Tiêu Chiến hạnh phúc xoay xoay chiếc nhẫn bạc tinh xảo trên ngón áp út của mình.

"Ủa chứ cái miệng ai hổm bữa nói tay anh số 7 mốt nhớ mua nhẫn nhớ mua số 7 nha?".

Tiêu Chiến bị chọc thì đỏ mặt chu miệng nhìn hắn. Vương Nhất Bác sau đó đem chiếc còn lại đưa đến trước mặt anh.

"Đeo cho em".

Tiêu Chiến nhìn hắn trẻ con thì phụt cười, đeo chiếc nhẫn bạc tinh xảo vào đôi bàn tay to lớn nam tính.

"Đã gả cho em rồi, sau này nhớ mỗi ngày đều phải đeo đấy."

Hắn đan tay anh trở lại, cùng nắm tay nhau rảo bước.

...

Vương Nhất Bác nằm trên giường của Tiêu Chiến nhìn anh cởi dây nịch vắt lên móc treo đồ, nghĩ nghĩ gì lại nói.

"Chiến ca, cho em mượn một cái quần thay đi."

Tiêu Chiến mở nút áo trên cùng, quay người nhìn hắn.

"Được, trong tủ có nhiều lắm."

Vương Nhất Bác để chân xuống đi tới, ôm lấy anh từ đằng sau.

"Để em giúp anh thay đồ nha?"

Tiêu Chiến bị đệ đệ cọ môi vào cổ có chút nhột, gỡ tay hắn trách móc.

[Done] [Bác Quân Nhất Tiêu / Bác Chiến ] [16+] _ Động Tâm Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ