Ba bảy.

7.8K 669 90
                                    

Điều đầu tiên sáng hôm sau khiến Vương Nhất Bác tỉnh là tiếng chuông điện thoại của Tiêu Chiến. Tiêu Chiến còn mệt mỏi cuộn người trong chăn, Vương Nhất Bác mắt nhắm mắt mở, dụi dụi mắt bắt máy hộ. Ợm ờ trả lời vài câu, hắn ba chân bốn cẳng vội vã mặc đồ vào bỏ đi, không nói không rằng.

Lúc hắn quay về thì Tiêu Chiến đang đánh răng trong phòng vệ sinh, anh nheo mắt nhìn hắn qua gương. Hắn cởi áo khoác thả trên giường, quăng chìa khóa xe của anh lên bàn.

Tiêu Chiến đánh răng xong bước ra hỏi vài ba câu.

"Đi đâu đấy?"

Vương Nhất Bác chỉnh lại đồng hồ trên tay hướng tới anh trả lời.

"Đi nộp tiền phạt xe cho anh."

Tiêu Chiến đem một vẻ mặt "nói cái quái gì vậy" đực mặt ra nhìn hắn.

"Nộp phạt?"

Hắn gật gật đầu đưa cho anh tờ giấy chi chít chữ. Nổi bật nhất vẫn là dòng chữ in đậm: "Giấy nộp phạt tiền tội đậu xe không đúng nơi quy định."

Tiêu Chiến ôm đầu.

Thôi bỏ mẹ. Tối qua lo vắt chân tung tăng leo lên xe người ta quăng con xe xám đen ngay đầu đường cả đêm, bị phạt cũng không uổng.

Tiêu Chiến nhìn xuống số tiền nộp phạt có mấy con số không đếm rất dễ, lại nhìn hắn có chút áy náy.

"Anh sẽ trả lại tiền cho em, phiền em quá lão Vương."

Vương Nhất Bác ngồi trên giường cúi người thắt dây giày, không ngẩng đầu mà nói.

"Không cần. Coi như phí dưỡng sức cho anh tối qua bồi em rất tốt."

Tiêu Chiến nghe hắn nói một câu bông đùa như thế lập tức không một chút áy náy vo tròn tờ giấy chọi vào mặt hắn ta, quay lưng đi thay đồ.

Vốn dĩ định đưa anh đi ăn sáng tại khách sạn họ đang ở ngay tầng 50, thế nhưng mẹ Tiêu Chiến gọi hối thúc về nhà tiếp khách. Khách gì thì không biết nhưng không thể không về. Tiêu Chiến cúp máy xong quay sang nói với anh bạn nhỏ mặt lạnh đang đứng bên cạnh nhìn anh chằm chằm kia.

"Nhất Bác, hôm nay anh dẫn em về nhà anh gặp ba mẹ nhé?"

Vương Nhất Bác nhướng mày, trưng ra nụ cười vui vẻ mà đáng yêu, gật đầu nhỏ.

"Được."

...

Vương Nhất Bác để xe của mình lại khách sạn, đi ké xe của Tiêu Chiến đến nhà. Vương Nhất Bác bảo anh ghé trung tâm mua sắm để mua vài món quà mọn tặng 2 bác. Vài món quà mọn của hắn cũng chỉ là một chai rượu Dom Perigno thêm một hộp thịt bò đen Kobe để làm quà lấy thảo mà thôi.

Tiêu Chiến đậu xe vào garage sau nhà, sau đó đi trước dẫn Vương Nhất Bác theo sau.

Ở trong nhà ồn ào mấy tiếng nói chuyện của người lớn. Tiêu Chiến mở cửa vào thì mẹ đã vui mừng nói lớn.

"Con trai về rồi đó hả?"

Tiêu Chiến mỉm cười cúi đầu chào mọi người đang quây quần ngồi bên bàn trà phòng khách. Hôm nay là cuối tuần, cũng là đầu tiết lập đông, bạn bè của ba mẹ hay sang chơi. Toàn là mấy cô mấy dì bạn của mẹ, ba cũng ngồi kế bên tiếp khách. Đặc biệt nhất vẫn chính là cái người ngồi kế mẹ, không xa lạ gì nữa, là Trịnh Nhã Kỳ đó.

[Done] [Bác Quân Nhất Tiêu / Bác Chiến ] [16+] _ Động Tâm Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ