Hai lăm.

10.6K 746 25
                                    

Một ngày đầu tháng 11.

Kì thi giữa kì đã kết thúc. Trời Bắc Kinh đã bắt đầu trở lạnh nhiều hơn.

Vừa hoàn thành bài thi giữa kì môn cuối cùng, Vương Nhất Bác rất nhã hứng vào một ngày thứ bảy đưa Tiêu Chiến đi ăn ở một nhà hàng Pháp khá nổi tiếng ở Bắc Kinh. Tiêu Chiến vốn dĩ chưa từng đi đến một nơi nào sang trọng như vậy trước đây, đều là vì không có tiền mà phung phí túi tiền vào một bữa ăn tối. Thế nhưng Vương Nhất Bác một bộ dạng quần tây thon gọn, áo sơ mi bỏ thùng xăn tay tự tin dẫn anh đến F Bistronome dùng bữa tối.

Tiêu Chiến bị nắm tay dẫn đi, ở phía sau nói nhỏ với hắn.

"Em hôm nay có bệnh hả? Sao lại đưa anh đến đây?"

"Em đặt bàn rồi, giờ hủy không kịp đâu"

Vương Nhất Bác soái khí dẫn theo một thanh niên xinh đẹp, một thân quần tây suông, áo sơ mi thụng thịnh sơ vin vạt áo trái ở phía sau tiến vào quầy.

"Bonjour sir. Quý khách đã đặt chỗ trước chưa ạ?". Một nữ phục vụ tại quầy mỉm cười chuyên nghiệp cất tiếng hỏi.

"Đã đặt."

"Xin hỏi tên của anh là?"

"Vương Nhất Bác".

"Dạ vâng, xin mời quý khách đi theo chúng tôi".

Bọn họ được nhân viên đưa đến một bàn ăn nằm ở một khu vực riêng tư cạnh cửa kính lớn của tòa nhà nhìn ra Bắc Kinh. Không gian ở đây rất rộng rãi, thường ngày đều là những bàn ăn đông người sang trọng dùng bữa, hôm nay riêng khu vực này lại tương đối vắng, không gian tối hòa trong một màu đèn vàng ấm áp, được thắp sáng thêm nhờ vào những ánh đèn từ phía dưới thành phố hắt lên.

Tiêu Chiến ngồi trên bàn mắt mở to ngắm nhìn thành phố lấp lánh ánh đèn thu nhỏ trong tầm mắt, miệng nhỏ cảm thán.

"Đẹp quá đi mất."

Vương Nhất Bác kéo ghế ngồi xuống ngồi ở đối diện, chống cằm nhìn anh mỉm cười.

"Anh còn xinh đẹp hơn".

Tiêu Chiến chun mũi, nhìn hắn cười đến xinh đẹp.

"Sao lại có tâm trạng dẫn anh đi ăn đồ Âu vậy?"

"Tí nữa anh sẽ biết. Anh muốn ăn gì đây?"

Một nam nhân viên Âu phục vừa vặn đưa menu đến. Tiêu Chiến miệng chu chu, đảo mắt nhìn menu tìm kiếm, đều là mấy cái tên khó đọc, hơi ngẩng đầu nhìn Vương Nhất Bác.

"Anh ăn gì cũng được."

Vương Nhất Bác nhìn một lượt menu, gọi 2 dĩa beefsteak loại thượng hạng, một vài món ăn nhẹ đi kèm khác, sau đó rất tự nhiên trả menu lại cho nam phục vụ. Có điều trong menu không hề đề giá cả món ăn. Tiêu Chiến cũng quên béng mất, cho đến khi thấy món tráng miệng được dọn ra, đều là sự sang trọng và tinh tế trong từng dĩa đồ ăn, cách bài trí, màu sắc. Với một người yêu nghệ thuật thích cái đẹp như Tiêu Chiến mà nói thì nhìn qua cũng đủ hiểu đầu bếp ở đây không phải dạng tầm thường. Tiêu Chiến hơi vươn người hỏi nhỏ.

[Done] [Bác Quân Nhất Tiêu / Bác Chiến ] [16+] _ Động Tâm Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ