Tất thảy khát vọng, luyến lưu, tất thảy kết cục tươi sáng mỹ mãn đều phải trả một cái giá. Có lẽ, cái giá này là tan xương nát thịt, vạn kiếp chẳng thể quay đầu, nhưng đời người không có đúng sai,
chỉ có đáng giá hay không mà thôi.* Quà 20/10 cho các cô nương nà. Chính văn xong xuôi. Cảm thấy nhẹ cả người. 😁😁
°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°
Tang lễ của Giang Trừng sau bảy ngày tổ chức, thiếp mời tin tức cũng đã phát đến các thế gia trong toàn thể tu chân giới. Uy danh của Giang Trừng không nhỏ, vì lẽ đó cũng có không ít người đến viếng thăm. Tông chủ của Lam gia, Kim gia cùng Nhiếp gia đều có mặt, tỏ lòng kính trọng với Giang Trừng rồi mỗi người đều hướng tân tông chủ là Giang Dật khuyên nhủ cái gì, Giang Dật trong ánh mắt buồn bã, không đáp lời, chỉ gật đầu vâng dạ ậm ừ vài câu xem như đã hiểu. Kim Lăng sau khi nghe tin Giang Trừng tạ thế cũng ngày ngày ở tại Liên Hoa Ổ giúp đỡ phụ cận. Ngày đó nhìn thấy xác của cậu, hắn cơ hồ thật sự là muốn gục ngã; nắm lấy cổ áo của Ngụy Vô Tiện khóc ròng chất vấn. Ngụy Vô Tiện giương lên cặp mắt đào hoa vốn dĩ từ trước đến nay mang theo ba phần ý cười cực kỳ đẹp đẽ, nay chỉ còn lại u ám vô cảm, nhợt nhạt lại khô khốc. Hắn kéo qua Kim Lăng ôm chặt lấy vỗ vỗ lưng hắn an ủi, hai người không nói chuyện, chỉ lẫn nhau tìm kiếm chút ấm áp khích lệ.Ngụy Vô Tiện đêm hôm ấy khư khư ôm một thân lạnh ngắt Giang Trừng không ngừng rơi lệ. Hắn gọi tên Giang Trừng không biết bao nhiêu lần, cứ một lúc lại ghé sát vào tai Giang Trừng liên tục lặp đi lặp lại lại câu nói ' ta yêu ngươi'; từng câu mỗi chữ đều tràn ngập chân thành nhu tình mật ý. Nhưng người kia vĩnh viễn không đáp lại hắn, cũng sẽ không nữa bật cười mắng hắn ấu trĩ, hoàn toàn yên tĩnh ngoan ngoãn nằm gọn ở trong ngực của hắn không chút nhúc nhích.
Quá trình chuẩn bị tang lễ Ngụy Vô Tiện không động tay vào bất kỳ thứ gì. Hắn nói đôi bàn tay này của hắn thực bẩn, nhuốm máu không biết bao nhiêu người, gây thù chuốc oán khắp nơi, mạng người của Giang gia cũng là do chính tay hắn liên lụy làm hại mà chết. Hắn nghĩ Giang Trừng cả đời cao ngạo coi trọng nhất tình nghĩa, thanh danh; hắn không muốn đến ngay cả hậu sự của Giang Trừng cũng bị vấy bẩn, do đó chỉ có thể đứng ở một bên âm thầm quan sát mọi người làm việc. Thi thể của Giang Trừng sau khi chết cũng không gọi là quá khó coi, nhưng theo lời Giang Dật, Giang Trừng muốn sau khi chết sẽ hỏa tán, tro cốt vung ở hạ viện phía sau Liên Hoa Ổ, để hắn mãi mãi ở tại nơi này; đây là hắn từ khi sinh ra đến lúc chết đi vẫn không nỡ rời xa. Bên trong quan tài chỉ có Tam Độc cùng một bộ tông chủ phục, đám tang cũng phải thật đơn giản, không được khoa trương cầu kì, hắn xưa nay ghét yến hội ồn ào, không nên để quá nhiều người vì cái chết của hắn mà đường xá xa xôi chạy đến viếng thăm. Chiếc hộp ngày đó Giang Trừng giao cho Giang Dật là di thư cùng Tử Điện; bởi vì Giang Trừng và Ngụy Vô Tiện đều biết rõ, Giang Trừng sống không còn được bao lâu. Ngụy Vô Tiện thực chất chữa không được thần hồn của hắn, dưỡng hồn chỉ là tạm thời, đến một lúc nào đó hồn lìa khỏi xác, không thể cứu chữa. Giang Trừng do đó cũng không mấy đụng đến Tử Điện, quá hao tổn linh lực, dùng một lần liền cả cơ thể như mất lực, không chống đỡ được; vậy liền giao cho Giang Dật đi, lúc đó hắn chỉ có một cái ý nghĩ; nếu là tiểu tử này, nhất định sẽ làm được...
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tiện Trừng] Buông bỏ
FanfictionSau sự kiện Quan Âm miếu 3 năm. Giang Trừng rốt cuộc cũng có thể buông xuống được Ngụy Vô Tiện.. ... . . . " Ngụy Vô Tiện, ta mệt rồi... ngươi buông tha cho ta có được hay không..." . . . . . " A Trừng, ngươi muốn đánh ta, giết ta cũng được. Nhưng...