Chương 24

671 32 4
                                    


Tầm mắt từ tăm tối từ từ chuyển sáng bởi ánh sáng nhạt nhòa từ gian phòng tràn vào. Nhấc mở mi mắt nặng trĩu, Âu Á Viên nhìn thấy người đang ghé vào bên giường say ngủ. Không phải tự nhiên nàng tỉnh, mà là vì quá đói bụng mà tỉnh giấc. Từ trưa hôm qua cãi nhau với Đan Cẩn Tuyền xong nàng vẫn chưa ăn gì, trừ việc uống rượu ra thì không bỏ gì vào bụng cả

Trải qua biến cố đêm qua, không chỉ tiêu hao thể lực mà cũng khiến cơ thể Âu Á Viên vô cùng mệt nhọc. Nhưng nàng cũng chẳng để ý không thoải mái, mà vẫn là ngắm nhìn Đan Cẩn Tuyền ở kia mà cảm thấy thỏa mãn. Chuyện đêm qua nàng cũng không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ ở thời điểm có người đánh lén Đan Cẩn Tuyền, sau đó xảy ra chuyện gì thì đều mơ hồ

Nhìn người đang úp mặt ghé vào bên giương, Âu Á Viên không nghĩ tới vừa tỉnh lại người đầu tiên mình nhìn thấy lại là Đan Cẩn Tuyền. Dù sao, dựa vào tính cách của người này luôn phân rõ giới hạn với mình, quả quyết sẽ không liên lụy đến mình, thế nhưng nay lại ở đây chăm sóc mình, có phải là cô không giận hay không? Hay là áy náy? Dù là nguyên nhân nào, Âu Á Viên đều cảm thấy bị thương thế này thật tốt, như vậy nàng liền có thể dành thời gian được ở bên Đan Cẩn Tuyền

"Tiểu Cẩn" Trong lòng đã có ý định, Âu Á Viên nhẹ giọng kêu Đan Cẩn Tuyền, muốn đưa tay sờ lên đầu cô. Nàng không cẩn thận để phía sau lưng bị động, đau đến mức thanh âm lập tức biến đổi. Nghe giọng nói rõ ràng là rất nhỏ của mình bị biến thành khàn khàn, Âu Á Viên nhíu mày, nghĩ rằng lúc này bản thân nhất định rất chật vật mới phải

"Ngươi tỉnh rồi? Đừng lộn xộn" Đan Cẩn Tuyền giấc ngủ vừa rồi cũng không tốt lắm, mặc dù thân thể cũng rất mệt nhưng vì tư thế không thoải mái, cùng với tâm trạng lo lắng cho Âu Á Viên mà ngủ không yên. Nghe được động tĩnh, cô tỉnh lại. Nhìn thấy người trên giường mang theo gương mặt tái nhợt cùng nhíu mày, Đan Cẩn Tuyền trước tiên đoán được nàng vừa tỉnh lại đã ngọ nguậy, động đến miệng vết thương

"Tiểu Cẩn, ta muốn uống nước." Nhìn Đan Cẩn Tuyền lo lắng cho mình như thế, trong lòng Âu Á Viên đã sớm muốn nở hoa. Nếu không phải đang bị thương thì nàng đã cao hứng nhảy dựng lên. Nàng cố ý phát ra thanh âm nhu hòa nhất có thể, không thể để cảm giác khó chịu sau lưng này theo giọng nói mình bại lộ. Âu Á Viên không biết hiện tại Đan Cẩn Tuyền chỉ quan tâm đến thân thể nàng, làm gì có thời gian để ý giọng nàng ra sao

"Đến, uống chậm chút." Ở thời điểm Âu Á Viên tỉnh lại, Đan Cẩn Tuyền còn đang lo sau chuyện đêm qua mà không khí giữa hai người sẽ trở nên gượng gạo. Hiện tại thấy nàng như mọi ngày bắt đầu làm nũng với mình, tâm trạng của cô rốt cục buông thả. Cô mang ly nước cắm ống hút hướng về phía Âu Á Viên. Thấy nàng dùng răng gặm cắn ống hút, thong thả uống nước ở trong, Đan Cẩn Tuyền nhẹ nhàng nhéo nhéo ngón út của nàng, ý nhắc nàng không được cắn ống hút

Động tác như vậy hai người vừa quen thuộc lại vừa thấy xa lạ. Âu Á Viên lúc nào cũng hoàn hảo, chỉ cần không ở trước mặt Đan Cẩn Tuyền thì cái gì thuộc về nàng cũng có thể miêu tả bằng hai từ "hoàn mỹ", chỉ trừ thói xấu thích cắn ống hút. Tuy thói quen nhỏ này rất nhiều người có, nhưng lúc trước Âu Á Viên vẫn hay nhờ Đan Cẩn Tuyền nhắc nàng. Hai người cũng từ đó mà tạo thành ảnh hưởng rất nhỏ đến nhau

[BHTT] [EDIT] Trọng sinh chi tương ái tương sát (Hiểu Bạo)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ