Chương 50

485 18 2
                                    

Nghe được Đan Bác bị tập kích bị thương, không chỉ là Đan Cẩn Tuyền, ngay cả Âu Á Viên cũng phá lệ kinh ngạc. Hai nguời lái xe tốc hành, đem lộ trình vốn dài một tiếng rút ngắn còn 40 phút. Vừa mới đến biệt thự Đan gia, Âu Á Viên liền phát hiện nơi này vệ sĩ so với bình thường nhiều hơn vài lần, lại còn tựa hồ nhìn nàng bằng ánh mắt vài phần phòng bị

"Vương thúc, phụ thân sao rồi?" Nhìn thấy lão quản gia, Đan Cẩn Tuyền vội vàng chạy lên hỏi. Hắn thấy Đan Cẩn Tuyền đã đến, sắc mặt cuối cùng dịu đi một ít. Hắn đưa mắt nhìn Âu Á Viên, qua hồi lâu sau mới quyết định mở miệng.

"Tiểu thư đừng lo lắng, lão gia chỉ là trúng thương ở bả vai, không có bị thương gì nghiêm trọng. Hiện tại bác sĩ tư nhân đang ở trong chữa trị, thỉnh ngài cùng Âu đường chủ chờ một lát.".

"Ân, vậy được rồi." Đan Cẩn Tuyền thận trọng nhìn, tất nhiên có thể thấy được Vương thúc đối Âu Á Viên phòng bị. Nghe được hắn xưng hô với nàng như thế, cô có chút lo âu nhíu mày. Tuy rằng trong lòng tin tưởng Âu Á Viên, nhưng cô cũng không tin tưởng thủ hạ của nàng. Cô không biết vì sao Đan Bác không cừu không oán ai lại bị tập kích, nghĩ đến đây, cô có chút nghi hoặc nhìn về phía Âu Á Viên, lại thu được ánh mắt kiên định của nàng

"Tiểu Cẩn, ta không vui vẻ gì về chuyện xảy ra với anh rể, mà ta cũng tin tưởng, Âu gia sẽ không làm ra loại sự tình này." Không đợi Đan Cẩn Tuyền hỏi ra, Âu Á Viên đã giải thích. Nàng có thể nhận ra hiện tại toàn bộ Đan gia đều đối chính mình tràn ngập địch ý. Đan Cẩn Tuyền do dự lại mang theo vài phần nghi hoặc trong ánh mắt không có làm cho nàng cảm thấy khổ sở, ngược lại là an tâm nói không nên lời

Quả nhiên, trải nghiệm được hồi sinh một lần rất khác biệt. Âu Á Viên nhớ rõ, ở kiếp trước, Đan Cẩn Tuyền cũng không sẽ tin tưởng nàng như lời nàng nói. Cô không tin nàng thật lòng yêu cô, lại càng không tín nàng sẽ không làm ra chuyện gì thương tổn đến cô. Cái cảm giác bị người yêu hiểu lầm thật sự rất khó chịu, giống như tim sắp tan nát ra vậy

"Ta tin tưởng ngươi, nhưng ta khó mà giữ cho người nhà họ Đan cũng nghĩ như thế. Đêm nay ta ở lại chỗ này, ngươi đi về trước đi." Đem lo lắng của Âu Á Viên thu hết vào đáy mắt, Đan Cẩn Tuyền cuối cùng vẫn là đưa ra quyết định thích hợp nhất cho cả hai. Nghe cô muốn mình rời đi, Âu Á Viên tuy là không muốn, nhưng không có biểu hiện ra ngoài. Nàng ôm Đan Cẩn Tuyền thật nhanh sau đó liền xoay người rời đi.

"Tiểu thư, lão gia tỉnh rồi." Âu Á Viên đi rồi, Vương thúc vẫn đứng ở cách đó không xa mới đi lại đây. Nghe xong lời này, Đan Cẩn Tuyền vội vàng đi theo hắn đi vào phòng Đan Bác. Mới vừa vào cửa liền ngửi thấy mùi vị máu ở trong phòng, cũng thấy Đan Bác nằm trên giường.

Ở trong trí nhớ của Đan Cẩn Tuyền, Đan Bác luôn mang hình tượng cao lớn mà kiên cường. Cô chưa bao giờ thấy người đàn ông này lộ ra sơ hở, hoặc là làm ra chuyện gì có chỗ thiếu sót, mà giờ phút này Đan Bác lại sắc mặt tái nhợt nằm ở trên giường. Trong nháy mắt, Đan Cẩn Tuyền bỗng nhiên sinh ra áy náy. Có lẽ, cô cùng Đan Bác quá mức bất hòa .

"Phụ thân, ngươi có khỏe không?" Đan Cẩn Tuyền ngồi vào bên giường ân cần thăm hỏi Đan Bác, cô nhìn Âu Tình từ phòng tắm đi ra, nàng ánh mắt rất hồng, hẳn là vừa mới vừa khóc.

[BHTT] [EDIT] Trọng sinh chi tương ái tương sát (Hiểu Bạo)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ