Chương 23: Đệ Nhất Giải Trí - Phiên Ngoại: Lâu Thiên

94 5 0
                                    


Ai ai cũng biết, ông trùm giải trí là Lâu Thiên.

Nhưng ai ai cũng biết, ông trùm này là người sống hướng nội, ít nói lại ít xuất hiện trước truyền thông.

Dù vậy, danh tiếng của Lâu Thiên chưa bao giờ sụt giảm.

Rất lâu sau này, sau khi phu nhân của Lâu Thiên mất sớm.

Lâu Thiên đã tham gia một buổi phỏng vấn sau khi quyết định nhường công ty lại cho một người khác, chỉ muốn một cuộc sống bình thường như bao người với cô ấy.

Tại đây, đã có phóng viên hỏi rằng

" Lý do anh quyết định trở thành một ông trùm giải trí "

Lâu Thiên suy nghĩ một hồi lâu, rồi mới trả lời

" Đó là một câu chuyện rất dài..."

Lâu Thiên chưa bao giờ muốn nhớ lại quá khứ đó.

Nhưng quá khứ ấy lại có một niềm vui mà hắn không thể quên.

-

" Mày đúng là phế vật, cút, cút khỏi nhà tao. Đồ ăn hại "

Tiếng mắng chửi cùng tiếng đánh đập vang lên, nhưng lại chẳng nghe thấy một tiếng khóc nào.

Sau vài phút, một đứa bé nam đi ra.

Trên mình đầy rẫy vết thương, có thể thấy đứa bé chính là người bị đánh.

Đằng sau đứa bé còn có một bé trai khác, nhìn đứa bé bị thương đầy mình mà nở nụ cười đắc ý.

Lâu Thiên đi ra vườn nhà mình, thân thể bắt đầu run rẩy vì đau.

Nhưng không có một giọt nước mắt nào rơi xuống.

Như thể việc này là việc hằng ngày chẳng đáng để mà khóc.

Lâu Thiên đang ngồi dưới gốc cây si to lớn, vòm lá rộng, rất thoải mái.

Nơi đây chính là nơi dễ chịu nhất và là nơi cậu cảm thấy được an ủi.

Lâu Thiên nhắm hờ mắt, chợt cảm thấy rát từ những vết thương truyền đến, sau đó lại cảm thấy ướt ướt.

Lâu Thiên cảm nhận có gì không đúng, đột ngột mở mắt, tay chân cũng lăn về một phía tránh đi.

Bé gái nhìn người mình đang xử lí vết thương đi mất, đôi mắt bỗng bị phủ một tầng nước.

Chỉ cần nháy mắt một cái, là tầng nước ấy có thể rơi bất cứ lúc nào.

Tại sao lại trốn?

Bé cũng chỉ muốn trị thương thôi mà.

Tại sao chứ?

Lâu Thiên như thấy được đôi mắt tròn lấp lánh đầy nước đó, trong lòng chợt mềm nhũn, đi lại gần bé.

Với tư thế cũ, Lâu Thiên không hề cử động, chỉ ngồi yên mặc cho bé hoành hành trên người mình.

Lâu Thiên cảm thấy rất lạ, đối với người lạ cậu luôn tránh xa, nhưng đối diện với bé gái này lại cho cậu sự ấm áp mà cậu chưa từng cảm nhận được.

[ XUYÊN NHANH ] ĐẾN, NGƯỜI TIẾP THEO!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ