Phong Bạch cứ vậy mà chạy liều mạng xuống cậu thang, không thèm đi thang máy. Tay túm chặt áo, nhắm mắt chạy thục mạng, bỏ ngoài tai tiếng gọi của nữ chính.
Đáng sợ quá! Tại sao mình lại là người bị cưỡng hôn chứ? Đáng lẽ phải là nữ chính mới đúng. Cốt truyện càng ngày càng chệch hướng rồi. Có lẽ là do sự xuất hiện của mình. Bằng mọi giá phải tránh xa các nam nữ chính ra thì mới bảo toàn được tính mạng.
"Bộp!"
Phong Bạch liên va phải một người rồi ngã xuống đất. Người kia giật mình, vội đưa tay ra với cậu: "Xin lỗi, cậu có làm sao không?"
"Tôi không sao, cảm ơn!" Phong Bạch ngẩng mặt lên nhìn. Là một nam nhân có mái tóc màu hồng và vài lọn xanh xanh, đôi mắt tím, dáng người cũng rất cao ráo, uy phong. Nhưng...theo miêu tả, người có đôi mắt tím, mái tóc hồng có vài lọn xanh chính là nam chính Bạch Kim - nam chính thứ ba. Phong Bạch nhìn hắn có chút rùng mình. Tên nam chính này vốn đào hoa, lăng nhăng nhưng gặp nữ chính liền yêu. Tại sao lại va vào hắn cơ chứ? Phong Bạch rủa thầm trong lòng.
Bạch Kim nhìn Phong Bạch, lần đầu tiên hắn thấy nam nhân nào mà đẹp như vậy nha. Dáng người thon gọn, da trắng sứ, môi đỏ mọng, mắt trong veo có tầng sương mờ. Mỹ nhân! Hắn thầm nghĩ. Đã thế cậu còn bày ra cái bộ dạng vừa bị ức hiếp này nữa, quả đúng là mê người a.
Phong Bạch vội gạt tay nam chính ra, tự mình đứng dậy. Từ đâu, một cô nàng eo thon ngực bự đến khoác vai nam chính, lườm quýt cậu: "Còn không xin lỗi Bạch thiếu gia?"
Hẳn là cô ta đã lên giường với nam chính này nên mới tưởng mình có giá. Mặt thì tô son chát phấn đến dày cộm, ăn mặc hở hang, váy ngắn đến nỗi chỉ cần ngồi xuống là có thể nhìn thấy quần trong, áo trên thì đến nỗi muốn hở hết ngực luôn vậy. Thật kinh tởm mà. Phong Bạch cau mày khó chịu. Cô ta cũng nằm trong top nữ phụ bánh bèo nhất trong truyện, quả là con điếm mà.
"Xin lỗi!" Cậu nói hời hợt. Cô ta bực mình tát cậu một cái mà chửi: "Hẳn hoi vào!"
Phong Bạch bị tát, cậu cau mày: "Đừng tưởng con gái ông đây không dám làm gì nhá!" Rồi lập tức cho cô ta một bạt tai khiến cô ta ngã bịch xuống đất, váy tuột ra lộ hết cả ngực ả. Ả vội lấy tay che ngực lại, quay ra nhõng nhẽo nam chính: "Thiếu gia, hắn đánh em! Giúp em với thiếu gia!"
Thế nhưng thứ ả nhận được là ánh mắt khinh bỉ, thoả mãn của hắn. Phong Bạch quay lưng lại nên không thể thấy vẻ mặt này của hắn. Thấy hắn không động tĩnh có ý giúp ả, cậu được nước làm tới, chửi ả: "Cô nghĩ cô có chút sắc, leo được lên giường người có tiếng là có quyền à? Nhắc chờ cô nhớ, cô chỉ là điếm, suốt đời chỉ biết dang chân cho người ta hiếp thôi, đừng mơ mình là bà hoàng nhé, bitch!" Mọi người vây quanh hóng chuyện, vốn từ lâu ghét ả, tỏ vẻ thích thú mãn nguyện, lấy điện thoại quay lại và đăng với tiêu đề "Điếm đụng phải soái ca bị cho ăn tát".
Chửi cho đã, Phong Bạch bỏ đi tìm chàng shipper kia để trả tiền. Còn ả ta cố gắng đứng dậy, chạy ra ăn vạ với nam chính, cạ bộ ngực chưa che đậy gì vào hắn: "Thiếu gia~ Người ta bắt nạt em!~" Nhưng khi ả nhìn lên nam chính thì chỉ thấy hắn chăm chú nhìn bóng lưng kẻ vừa chửi mình, môi nhếch mép thích thú thì khó chịu lắm. Tính nói thêm thì bị hắn hất tay đi, buông một câu: "Đem cô ta cho mấy kẻ cần thoả mãn dục vọng!" Rồi đi theo cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nam phụ là dùng để yêu, không phải là để cho lũ nam chính mấy người tranh giành
Novela JuvenilPhong Bạch - chàng trai lớn lên đẹp trai, thành tú, bao người mê. Vì theo đuổi cô nàng Tuyết Nhi mà quyết định đọc ngôn tình. 1 lần đc bn giới thiệu cho bộ ngôn mới rất nổi, có nhân vật nam phụ cùng tên Phong Bạch vs cậu. Bộ truyện quá vô lý, Phong...