Chap 6

423 34 0
                                    

Ánh sáng len lỏi xuyên qua những lớp lá trên mái nhà chiếu thẳng xuống gương mặt xinh đẹp của cậu, Vương Nguyên nằm gọn trong vòng tay Vương Tuấn Khải khẽ nheo mắt tỉnh dậy.

Đập vào mắt cậu là khuôn mặt phóng đại của hắn đang nhìn chằm chằm vào mình, hiện tại hắn đang trong tình trạng người ở đây mà tâm hồn treo ngược cành cây.

"Ca khỏe hơn chưa???"- Cậu đưa tay sờ lên trán hắn.

"..."

"Ca"

"..."

Hắn gần như không chú ý đến lời nói của cậu, đôi mắt cứ dán chặt vào cái gì đó -_-

"KHẢI CA!!!!"- Vương Nguyên đập đập hai tay vào má hắn .

"Hả ???"- hắn lúc này mới hoàn hồn

"Ca hôm nay sao...A!!"- Vương Nguyên hốt hoảng lấy tay che ngực, giờ này mới phát hiện ra trên người không có một mảnh vải che thân, mấy tấm vải hôm qua đắp cho hắn với cậu đã bị vứt đi đâu rồi, người trần như nhộng...

Vậy ra nguyên nhân làm hắn đứng hình là đây, cảnh xuân trước mắt hắn làm sao không nhìn cho được....

Vương Nguyên đứng dậy nhặt lấy y phục rồi nhanh chóng mặc vào người, xấu hổ không dám nhìn hắn, hai má dần hiện những rạn mây hồng, toàn bộ cơ thể bị hắn thấy hết rồi...

Vương Tuấn Khải từ nãy giờ chẳng nói năng gì, hai mắt cứ dán vào cơ thể trắng nõn nà của cậu, hắn cũng phải công nhận rằng cậu rất đẹp, một nét đẹp thuần khiết, nghĩ đến đây thôi thì trong đầu hắn đã hiện lên suy nghĩ không được trong sáng mấy cho lắm...

1s

2s

...

5s

"Ca sao vậy????"- Vương Nguyên vừa mặc đồ xong quay lại thì thấy hắn ngồi thừ người ra đó, máu mũi đã chảy xuống tới miệng.

"KHẢI CA!!!!"- Cậu ra sức lung lay hắn.

Hắn lúc này mới hoàn hồn trở lại, nhìn cậu ngây ngốc nói: "Hả"

"Ca....ca chảy máu rồi..."- Vương Nguyên đưa tay chỉ ngay mũi hắn.

"A"- hắn lúc này mới sờ lên mũi mới phát giác, bọn đàn em hắn mà biết chuyện này thì không biết mặt mũi hắn để đâu, lão đại hắn nổi tiếng không động sắc a~~

Vương Nguyên kéo vạt áo lên lau cho hắn, ánh mắt tràn ngập sự lo lắng, cậu chỉ sợ hắn xảy ra chuyện không hay...

Nào ngờ đâu cậu càng lau máu mũi hắn càng chảy lợi hại làm cậu hoảng hốt:

"Ca, sao nó chảy ra ngày một nhiều kìa!!! Ca có sao không vậy????"

Vương Tuấn Khải mặc kệ những lời cậu nói, hắn là đang nhịn đó a~~

"Vương Nguyên, đợi em lớn lên sẽ biết tay anh"- nội tâm hắn gào thét, nhìn cậu lúc này thật câu nhân, vạt áo kéo cao lên làm lộ ra phần eo thon gọn nước da trắng mịn màng, hai điểm hồng lấp ló trước ngực thật khiến cho người khác muốn hung hăng mà chà đạp.

[KaiYuan] Vợ RừngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ