Tiêu Chiến thừa hiểu thế lực của Nhậm Đạt Tề lớn mạnh như thế nào, hắn là người độc ác ra sao nên lần này bỏ trốn, anh đã tính toán rất nhiều, quyết không để lại bất kì manh mối nào, khiến bọn đàn em của Nhậm Đạt Tề dù vất vả tìm kiếm nhưng vẫn không thấy tăm hơi đâu cả.Thời gian cứ chầm chậm lướt qua, đã hơn một tháng kể từ cái đêm trốn khỏi bệnh viện, trốn khỏi Nhậm Đạt Tề. Mỗi buổi sáng, mặt trời vẫn mọc, gió biển vẫn thổi mang theo vị mặn, Nhất Bác tiễn chân Tiêu Chiến ra cửa. Mỗi buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, cậu lại ra đứng tựa cửa trông bóng anh về.
Đến đây được mấy hôm, Tiêu Chiến ra bến tàu xin việc làm. Ở đây là làng biển nghèo nên cuộc sống của những người dân nơi đây chủ yếu cũng chỉ xoay quanh biển cùng công việc đánh bắt cá là chủ yếu.
Hằng ngày, công việc chính của Tiêu Chiến là khuân vác cá xuống bến khi những chuyến tàu săn bắt từ ngoài khơi xa trở về, rất nặng nhọc và vất vả. Vì sợ lại không muốn Nhất Bác lo lắng, nên anh giấu nhẹm việc này với cậu. Khi Nhất Bác hỏi anh chỉ trả lời rằng làm phục vụ trong nhà hàng. Nhất Bác nghe vậy liền tin anh, không hề có một chút ý nghĩ nghi ngờ.
Khi Tiêu Chiến đi làm, Nhất Bác sẽ dọn dẹp nhà cửa và làm một số công việc lặt vặt. Ở mảnh vườn trước nhà, anh và cậu có trồng vài luống rau, Nhất Bác rất chăm chỉ tưới rau mỗi ngày. Công việc xong xuôi, cậu sẽ ra chợ mua một ít thức ăn về nấu rồi đợi anh cùng nhau ăn. Nhất Bác nấu ăn không ngon như Tiêu Chiến nhưng mỗi lần ăn cơm, anh đều vui vẻ khen ngon. Những ngày Tiêu Chiến không ra bến tàu sẽ ở nhà cùng Nhất Bác chăm sóc vườn rau, nấu những món ăn cậu thích, cùng ngồi trong phòng xem phim hay cùng nắm tay nhau thả bộ trên biển. Cuộc sống mặc dù trôi qua rất giản dị, đơn sơ như thế nhưng rất đỗi hạnh phúc, tựa như cuộc sống của một đôi vợ chồng trẻ mới cưới.
Cuộc sống bình lặng như vậy, tốt đẹp như vậy lại hạnh phúc như vậy khiến cho Nhất Bác không khỏi lo sợ bóng ma trong quá khứ vẫn sẽ ám ảnh cuộc đời cậu. Nhất Bác sợ một ngày nào đó, Nhậm Đạt Tề sẽ tìm thấy nơi này và phá nát tất cả. Phá nát một một niềm tin, một hạnh phúc mà cậu cùng Tiêu Chiến đã cất công vun đắp bao tháng ngày qua. Trong phút chốc sẽ vỡ tan tựa như những bong bóng xà phòng, không thương tình lưu lại chút gì.
Khó khăn, chông gai lắm cậu và anh mới có thể vùng vẫy, thoát ra khỏi bóng tối cuộc đời. Họ không muốn quay lại cuộc sống như trước kia nữa, không muốn chỉ là cát bụi trong cuộc đời lắm nỗi khổ đau và bất công này. Khát vọng vươn lên trong cuộc sống và niềm tin mãnh liệt vào tương lai luôn thôi thúc trong họ. Bằng bất cứ giá nào Nhất Bác cũng quyết giữ lấy hạnh phúc nhỏ nhoi này. Dù có muôn vàn trắc trở phía trước, Tiêu Chiến nhất định sẽ bảo vệ và giữ lấy Nhất Bác bên đời.
Thời gian gần đây, trời hay đổ những cơn mưa bất chợt, Nhất Bác thấy trong lòng lo lắng, bất an. Sau cơn mưa, trời quang mây tạnh hay sẽ nổi lên một cơn giông bão. Linh cảm không lành làm cậu cảm thấy dường như sắp có một trận cuồng phong không hẹn trước sẽ kéo ngang qua đây, thổi bay mái ấm hạnh phúc của họ.
Đang loay hoay xách nước tưới mấy luống rau, Tiêu Chiến từ trong nhà đi ra giành lấy xô nước từ trên tay Nhất Bác
" Em để đó anh làm cho"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chiến Bác/ZSWW ] Cát bụi và cuộc đời
FanfictionTa chọn một kiếp phong trần Cuộc đời coi ta là cát bụi Người chọn một đời phiêu bạc Cuộc đời coi người là cát bụi Có tình yêu nào dành cho ta và người Có con đường nào dẫn đến tương lai Hay cuối cùng cát bụi vẫn chỉ là cát bụi GIỚI THIỆU NHÂN VẬT ...