C4. Bị ép buộc

793 64 44
                                    

" Tôi bị thương rồi em tắm cho tôi đi"

Sau câu nói đó, Nhậm Đạt Tề bước xuống giường đi thẳng vào phòng tắm, Nhất Bác thật sự không tình nguyện mà bước vào theo. Vai hắn bị thương nên cử động tay hơi khó khăn, cậu phải giúp hắn cởi quần ra. Nhất Bác xả nước vào bồn tắm, thử độ nóng của nước rồi bảo hắn vào trong ngâm mình.

Nhậm Đạt Tề ngồi trong bồn tắm lớn, hai tay hắn gác lên hai bên thành bồn, đầu thì ngửa ra sau cho Nhất Bác gội đầu giúp hắn. Cậu tất bật chuẩn bị mọi thứ, trong khi hắn thì nhàn nhã hưởng thụ.

Hắn bị thương cho nên được hưởng sự đãi ngộ đặc biệt chu đáo từ cậu, khóe môi hắn chợt nhếch lên, ánh mắt hiện lên ý cười, trong lòng vui vẻ hẳn ra. Tuy rằng hắn không tình nguyện bị thương nhưng nhận được sự chăm sóc thế này hắn thấy cũng thật xứng đáng.

Nhất Bác lấy vòi sen xịt lên tóc hắn làm ướt rồi bôi dầu gội lên, tránh để nước chạm vào vết thương, bàn tay bắt đầu xoa bóp tạo bọt, mọi động tác đều nhẹ nhàng và cẩn thận.

Nhậm Đạt Tề nằm nhắm mắt tận hưởng, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ không đứng đắn, hắn nói bằng giọng điệu ra lệnh

" Em cũng cởi quần áo ra đi, vào trong này tắm chung với tôi"

Nhất Bác không trả lời, bàn tay vẫn tiếp tục gội đầu cho hắn. Nhậm Đạt Tề bị cậu làm lơ thì bắt đầu không kìm chế được bản thân, lớn tiếng quát

" Lời tôi nói em không nghe thấy sao? Mau cởi quần áo, vào đây"

Nhất Bác thấy hắn tức giận cũng không nói năng gì hết, liền bất đắc dĩ đơn giản cởi hết quần áo chừa lại quần lót rồi tiếp tục gội đầu. Nhất Bác bây giờ cứ như một cỗ máy được lập trình sẵn, Nhậm Đạt Tề ra lệnh thì làm theo, không có chút phản ứng nào.

Nhậm Đạt Tề nhìn cậu cởi hết quần áo nhưng vẫn không chịu vào bồn tắm với hắn thì tức giận thật sự. Hắn dùng cánh tay bên bả vai không bị thương của mình gỡ lấy bàn tay đang loay hoay xả nước cho sạch xà bông trên tóc xuống.

Hắn giật mạnh một phát, Nhất Bác mất đà liền ngã chúi xuống, Nhậm Đạt Tề liền nhanh chóng lấy thân người đỡ lấy cơ thể cậu. Chẳng mấy chốc cậu đã ngồi yên vị trên đùi của hắn.

Nhậm Đạt Tề dùng bàn tay to lớn của hắn bóp mạnh lấy cằm của Nhất Bác, bắt cậu đối diện với hắn rồi hét thẳng một cách thật lớn tiếng vào mặt cậu

" Thái độ của em như vậy là sao hả? Tôi đã cảnh cáo em rồi, đến giờ em vẫn chưa chịu hiểu thân phận của mình là gì sao? Đừng thách thức sự chịu đựng của tôi, nếu không tôi sẽ khiến em phải hối hận đó"

Lực đạo trên cánh tay của Nhậm Đạt Tề rất mạnh, Nhất Bác cắn chặt răng chịu đựng. Cậu không muốn nói với hắn cậu đang rất đau, cậu có cảm giác xương hàm của mình sắp bị hắn bóp cho nát vụn đi rồi.

Nhất Bác khó khăn nói từng tiếng một cách rõ ràng nhất có thể

" Thân phận của tôi là gì? Tôi thật tình không biết đó, ông chủ à"

[ Chiến Bác/ZSWW ] Cát bụi và cuộc đờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ