Thế giới – C.30
THÁNG BẢY 14, 2020MỎNG TE1 PHẢN HỒI
Cuối cùng Thương Dao giải vây cho Diệp Nam Bình, cô cởi giày, bước nhanh tới ôm cô mèo ra khỏi Tân Vãn Thành.
“Cô nhóc đáng yêu, em tên gì vậy?” Thương Dao vừa bế cô mèo vừa đi lướt qua mặt hai người đang giằng co kia.
Giây tiếp theo, Tân Vãn Thành thấy mình được thả ra —
Diệp Nam Bình hết sức tự nhiên thả tay ra, dường như vừa rồi người sợ mèo tới mức ôm chặt con gái nhà người ta không phải là anh.
Anh cởi giày, không quay đầu lại mà đi vào trong phòng. Tân Vãn Thành chắp tay đi sau lưng, nhớ người này vì sợ mèo tới mức dựng cả lông thì nhìn theo dáng anh mà cười. Dáng người trước mặt đột nhiên dừng lại, quay nhìn cô, bắt gặp nụ cười của Tân Vãn Thành.
Trong nháy mắt, Tân Vãn Thành thu nụ cười lại. Đã quá muộn. Anh lại đi về phía cô.
“Có vui không?” Diệp Nam Bình nhìn thẳng vào mắt cô hỏi.
“Dạ?”
“Làm tôi sợ rất vui à?”
Tân Vãn Thành không sợ chết, mặt rất chân thành nói: “Thầy Diệp, anh bị dọa sợ không có gì mất mặt, vẫn rất đáng yêu.”
“Vậy à?” Diệp Nam Bình vuốt cằm nhìn cô.
Tân Vãn Thành gật đầu.
Ngay khi cô gật đầu, Diệp Nam Bình đột ngột bước về trước một bước, Tân Vãn Thành sợ tới mức lập tức lui về sau một bước, chóp mũi hai người gần chạm vào nhau, khó khăn lắm mới không đụng phải nhau.
Tân Vãn Thành cuống quýt nâng mắt lên, đối diện với mắt anh, giây tiếp theo, anh lại tiến thêm một bước. Tân Vãn Thành cứ vậy từng bước bị ép sát, lui dần lui dần, cuối cùng đụng vào cửa ra vào.
Anh định làm gì?!
Câu hỏi này mới xẹt qua trong đầu Tân Vãn Thành, đã bị động tác nghiêng người cúi về phía cô của anh cắt đứt.
Trong nháy mắt, đầu óc Tân Vãn Thành trống rỗng.
Chóp mũi đối diện chóp mũi, không khí tựa như bị anh cướp mất, người Tân Vãn Thành cứng đờ, ngây người nhìn theo ánh mắt anh. Ánh mắt anh lướt từ mày, mũi, thẳng đường hạ xuống, dừng trên môi cô.
Môi anh cũng theo động tác của anh mà gần vào, gần vào từng chút một.
Không lẽ anh định hôn cô ở ngay đây?
Ý tưởng kinh hồn này làm bàn tay Tân Vãn Thành siết chặt lại thành nắm đấm, máu trong người như đồ dồn hết lên đầu. Ngay lúc Tân Vãn Thành hoảng hốt nhắm mắt lại, giây tiếp theo có thứ gì đó lướt qua môi cô.
Nhưng không phải cảm giác mềm mại.
Tân Vãn Thành mở bừng mắt ra.
Diệp Nam Bình đang cúi người xách mấy túi xách bên chân cô lên, tóc anh chạm vào môi cô.
Thì ra không phải muốn hôn cô, chỉ là xách túi đựng đồ ngay sát bên cạnh cô.
Diệp Nam Bình đứng thẳng lên, ý cười tràn ngập trong mắt anh: “Dáng vẻ cô bị dọa sợ lại không đáng yêu tí nào.”
Không đáng yêu hả?
Vậy mà ý cười trong mắt anh lan dần đến khóe môi?
Không để Tân Vãn Thành kịp nhìn thêm, anh đã xoay người, xách hai túi to đi vào bếp.
…
Tới lúc này Tân Vãn Thành mới thật sự hiểu ý đồ của anh, không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài, oan oan tương báo khi nào dứt…Thương Dao từ khi vào nhà thì ngồi trên sofa vuốt ve mèo, hoàn toàn không hay biết Tân Vãn Thành bị người ta trả đũa. Tân Vãn Thành mặt nặng nề ngồi vào bên cạnh, bảo Thương Dao đi vào bếp giúp, Thương Dao còn hỏi cô: “Cậu không vào với mình hả?”
“Mình… tới giờ học tiếng Pháp.”
Thương Dao không nói gì, đưa mèo lại cho Tân Vãn Thành, đứng lên đi về phòng bếp.
Tân Vãn Thành một tay vuốt mèo, một tay mở giáo trình trực tiếp, trước mắt là giáo trình Al, trong đầu lại hiện lên hình ảnh một người khác.
Tân Vãn Thành không khỏi cúi đầu nhìn cô mèo đang híp mắt hưởng thụ sự vuốt ve của cô, chụp mũ lên đầu nó: “Đều tại mày hết.”
…..
BẠN ĐANG ĐỌC
Thế giới tặng anh cho em - Lam Bạch Sắc (Hoàn)
General Fiction•Cop lại để tiện đọc offline. •Bản edit thuộc Nhà Của Mỏng.