Chương XV

61 2 0
                                    


Sau khi cả hai vệ sinh cá nhân, cùng nhau nắm tay xuống lầu

" Chúng tôi đã chuẩn bị đồ ăn xong rồi ạ "

Anh nắm tay cậu, kéo cậu lại bàn ngồi, đảo mắt nhìn xung quanh một lượt, xong lại nhíu mày nhìn những người đang đứng gần đó, giọng không to cũng không nhỏ, nói

" Các người đang làm gì vậy hả ? "

Vân Hi ở bên cạnh ngẩn người ra, lơ mơ, cậu không hiểu, sao tự dưng lại trở nên khó chịu ? Mặc dù không lớn giọng quát nhưng có thể nghe ra anh là đang tức giận. Cậu đưa mắt nhìn những người đang đứng, níu góc áo anh, khẽ gọi nhỏ " Anh à "

Nghe người nhỏ gọi, anh liền xoay đầu nhìn cậu " Làm em sợ sao ? " Cái gì đây ? Xoay 180 độ, mới vừa tức giận đó, lại cảm thấy bình thường rồi

" Em lên phòng đợi anh, một lát anh mang đồ ăn lên cho em, ngoan " Anh lại nhẹ giọng nhìn cậu

Vân Hi nhìn anh có vẻ tức giận liền có chút sợ, gật đầu đồng ý. Anh ở lại, đợi Vân Hi rời khỏi mới quay đầu nói

" Có phải các người quá xem thường lời tôi rồi không ? "

Quản gia vừa về đến, thấy người tức giận, ông cúi đầu lật đật nói " Cậu chủ bớt giận, xin hỏi có chuyện gì vậy ạ ? "

Anh bắt đầu lớn giọng một quãng, mắng " Tôi đã bảo, trong cái nhà này không được có mực .. Các người nghe không hiểu hả ? " ông quản gia nhìn lên bàn ăn, quả thật có mực, liền nhanh chóng nhận lỗi

Cả đám người liền run sợ quỳ rạp cả xuống van xin

" Xin lỗi cậu chủ, tôi sẽ dạy lại bọn họ, xin cậu bớt giận " nói xong ông liền bưng tô canh mực đem ra khỏi bàn ăn

Vân Hi ở trên lầu không hiểu, nhưng mà, lúc anh hung dữ .. đáng sợ quá đi mất, không như lúc ở cạnh cậu, hoàn toàn không nhận ra đây là cùng một người

" Không cần đợi hết tháng, lập tức nghỉ việc đi " Khải Trạch sau đó liền xoay người lấy khay, đem lên cho cậu những món cậu thích và có thể ăn được

Sau khi thấy người đã đi, cả đám người vẫn còn quỳ dưới đất liền thở phào một cái, nghỉ việc đã coi như là nhẹ đối với họ rồi, thường thì mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy. Sau khi đợi người đã đi khuất, cả đám liền bị quản gia mắng thêm một trận " Tôi dặn các người thế nào ? Không được nấu những thứ có liên quan đến mực .. Vị thiếu gia trên kia bị dị ứng với mực, không thể ăn .. Các người thật muốn tìm chỗ chết mà "

.............

Khải Trạch mở cửa bước vào thấy cậu đang ngồi trên ghế cầm điện thoại, liền tiến đến đặt lên bàn cả đống thức ăn, sau đó anh dùng đũa gắp cho cậu một miếng thịt cho vào chén

Cậu rời mắt khỏi điện thoại nhìn anh, thấy gương mặt anh vẫn còn chút khó chịu

Cậu bưng chén cơm nhưng trong đầu có rất nhiều câu hỏi, nhưng lại sợ .. có khi nào hỏi xong lại bị mắng như vừa nãy không nhỉ ? .. Nhưng cậu cũng muốn thử hỏi, lại nhẹ giọng " Anh à " Khải Trạch đột nhiên đem chân cậu gác lên đùi anh, để cậu hướng về mình

Tài sản của tôi là Vân HiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ