34. Em à...

533 50 8
                                    

" Em à..."
--------------------
" Yuqi à..."
...
" Yuqi..."
" Vâng. "
" Mì nguội rồi đó."

Yuqi cười rồi nhẹ nhàng buông Soojin ra, gạt qua loa nước mắt và ngồi xuống ăn món mà cô vốn vẫn thích từ hồi thực tập.

- Chị đã không biết em nhớ cái câu "Yuqi à..." đó thế nào đâu. Em phát hiện ra giọng chị là thứ em sẽ nhớ nhất nếu phải xa chị...

Yuqi ngẩng đầu nhìn Soojin, lúc nói thì chỉ cúi gằm nhìn dĩa mì. Soojin cũng nhẹ nhàng nhìn Yuqi, lắng nghe như nuốt từng lời.

- Em sẽ nhớ nhất là giọng nói, rồi đến đôi mắt, mùi của chị, tay của chị,...

Giọng Yuqi cứ nhỏ dần, nhỏ dần.

Chẳng biết tự bao giờ, mắt hai người đã chạm nhau, rồi cứ như vậy nhìn nhau... Đắm đuối.

- Vậy chịu khó về kí túc xá... Sẽ không phải nhớ chị.

Soojin nói bâng quơ, ngại ngùng nhìn xuống nền nhà. Yuqi chống cằm nhẹ nhàng nhìn người con gái trước mặt, người cô yêu đến đau lòng.

" Soojin à... Soojin à... "

Trong đầu Yuqi mấy tiếng này cứ thế mà văng vẳng, từ cách đây một tháng họ bắt đầu lạnh nhạt với nhau, cho đến hiện tại, họ ngồi cạnh nhau, Yuqi đang nở nụ cười hiền lành ngây ngốc, ánh mắt đầy ưu ái rót lên người cô yêu... Tiếng gọi ấy vẫn văng vẳng. Chuyện rắc rối tình cảm chưa kết thúc, chỉ là một khoảnh khắc đó, Yuqi cho mình được yêu Soojin, còn Soojin cho mình được thoải mái mà lo lắng cho Yuqi. Tình cảm này, kết quả thế nào thì mới tốt đẹp, cả hai đều quá mệt mỏi để nghĩ đến.

---------------------------

- Diệp Chí Linh, gọi em có việc gì mà không gọi cùng cả nhà, em với chị đâu có thân thiết gì để mà cần nói chuyện thân mật đâu hả?

Một hôm, chị gái cả gọi điện riêng cho Shuhua, nhận được câu trả lời đầy "lễ phép" của người em gái vốn thân thiết nhất nhưng lại hay cãi nhau với chị từ ngày nhỏ.

- Đương nhiên là có việc muốn cảnh cáo em, chị cũng đâu rảnh.

- Chưa bao giờ Diệp Thư Hoa này sợ ai cảnh cáo. Hứ.

- Thôi nào. Nghe chị hỏi này.

...

- Tuệ Trân với em, là thế nào?

- Là thế nào... Là thế nào chị hỏi làm gì?

- Còn giấu? Chị biết tỏng từ nhỏ em chả có cảm xúc gì với con trai, đương nhiên cái thời đòi nằng nặc ở lại Hàn Quốc là có lý do. Rồi em tự xem xem, ai xem em, có phải cần vẽ lên trên mặt chữ "Thích Từ Tuệ Trân" nữa thì mới rõ ràng?

- Thì em thích cô ấy đó. Không phải đơn phương, bọn em yêu nhau. Là người yêu em đấy, được chưa?

- Biết ngay mà...

Giọng Diệp Chí Linh đột nhiên nghiêm lại, Shuhua có thể nhận ra thái độ nghiêm túc của chị cô sau câu nói ấy.

- Chị muốn nói gì với em?

- Em biết nhà mình không giàu có, em ở bên đó, gia đình cũng đều cố gắng vì mơ ước của em... Dạo gần đây, Minh nó nhận được nhiều thư trêu trọc, tin nhắn làm phiền về việc đấy. Cả mẹ nữa...

Nếu không là Shuhua? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ