Thời điểm tỉnh dậy, Draco thấy chính mình đang nằm trên bùn đất lạnh lẽo. Anh híp mắt, tâm tình không tốt đánh giá xung quanh.
Sau cửa ải" Trốn khỏi Mật thất" cực kì kích thích dạ dày với đống " Nôn Mửa", lão ong mật giả ngây giả dại lại nghĩ ra chủ ý tồi tệ gì đấy.
Tuyệt vời cực kì! Bắt đầu từ việc dậy sớm,...không nước rửa mặt, áo choàng lộn xộn đầy vết nhăn, thậm chí bên dưới lớp vải dệt mỏng manh còn cảm nhận rõ cái mùi ngai ngái của cỏ non xen lẫn đất ẩm.
Dumbledore đáng chết! Lão dám để một Malfoy không chút thể diện nằm trong rừng cây?!!!
Đầu óc Malfoy phình to đầy tức giận, khi vừa ngồi dậy mới nhận ra vật nặng đang đè lên đùi. Theo động tác ngồi dậy, cậu bé nằm trên người anh kẽ rên nhẹ một tiếng, bên dưới mái tóc đen lòa xòa là đôi mắt xanh mơ màng còn đang ngái ngủ.
_" Draco?"
Harry ngơ ngác hỏi, sau khi đem kính đeo lên mắt mới thấy rõ gương mặt thối hoắc đen xì của Slytherin._" Ba giây đồng hồ, nhích khỏi người tôi, ok?"
Áp suất của quý tộc bạch kim sau khi rời giường vốn đã cực thấp, nay bởi vì hoàn cảnh xung quanh mà quay thẳng về vạch 0 tròn trĩnh.
Chỉ cần là người biết điều, thời khắc này có thể lăn được bao xa thì đều lăn tuốt. Nhưng Harry Potter, Cậu bé đại nạn không chết, cho dù chết cũng có thể sống lại, chính là một ngoại lệ. Sự tồn tại của cậu vốn là để phá vỡ mọi giới hạn.
Một thoáng sung sướng cất chứa trong tiếng cười khẽ của cậu bé:
_" Thôi đi, Draco! Nơi này còn không có cả keo vuốt tóc!"_" Cần tôi lặp lại lần nữa không?"
Nụ cười lạnh xuất hiện thường trực trên gương mặt đen xì của Draco. Anh trào phúng kéo dài âm điệu lười biếng. Đôi môi ấm như có như không cọ lên vành tai non mềm của đứa bé không chịu đàng hoàng:
_" Hay là, em đã gấp không đợi nổi, Harry?"Đầu lưỡi ướt át lướt qua gương mặt Harry, kinh hãi đến mức cậu phải nhảy dựng dậy.
_" Sớm nên như thế!"
Malfoy đắc ý cong cong khóe môi, mặc kệ mọi quy tắc, từ xưa đến nay, chỉ cần đứng trước mặt Potter, Malfoy luôn giữ vững hình tượng đểu cáng.
Mười phút sau, khi quý tộc nhỏ đã sửa sang xong xuôi, trở lại hình tượng cao quý như ngày thường. Bấy giờ anh mới kéo cậu bé đang đứng trợn trắng mắt bên cạnh.
_" Tuy rằng trước nay tôi chưa từng trông mong em cùng " ưu nhã" có thể đứng cạnh nhau. Nhưng ít nhất, miễn cưỡng phải đủ để gặp người!"
Ánh mắt bắt bẻ của Draco nhìn một lượt từ đầu đến chân Harry. Dùng Bùa chú tẩy sạch bụi bặm dính trên áo choàng cùng đầu tóc đối phương. Sau đó kéo người qua, nhẹ nhàng đặt lên môi cậu một nụ hôn chào buổi sáng.
Cũng chỉ có thể đụng nhẹ một cái thôi, bởi vì ai đó đứng tỏa sáng lù lù ở bên cạnh như bóng đèn 1000W.
Hai vị đương sự không hề tự giác, nên Ron đành ho khan vài tiếng xem như nhắc nhở:
_" Thỉnh hai vị chú ý xung quanh, riêng tư một chút, cảm ơn!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HP][ DraHar] Bốn kẻ đầu sỏ đời thứ hai
Viễn tưởngTác giả: Quyển Quyển Hữu Xoa Xoa Nguồn : Wiki dịch Độ dài: >100 chương Thời gian đăng : đang lười, lúc nào thích thì đăng Chào mừng các bạn đến đội mũ bảo hiểm cùng tôi! Chúng ta cùng nhau cua trên những con dốc chết :)))