Chap 9

967 33 7
                                    

Tối hôm đó sau khi đi một vòng buổi triển lãm Cheer cũng không ở lại lâu, chủ yếu đi để an ủi bản thân một chút thôi. Cô không có dự định ở lại tham gia buổi đấu giá gì đó vào cuối giờ, những nơi đó cũng chỉ tranh giành nhau, khoe mẻ xem ai là người có tiền có quyền nhất, đối với Cheer chúng thật sự vô bổ, ngột ngạt.

- Sao chị lại ở đây? - Cheer nhíu mày, đi từ xa đã thấy bóng dáng Ann đứng dựa người vào xe cô. Trông bộ dạng cũng chỉ vừa mới ra đến nơi thôi. Ơ hay, là người tổ chức sự kiện này, thay vì ở trong đó đấu giá lại mò ra đây đứng.

- Chỉ là muốn đi dạo một chút.

- Vậy làm phiền chị tránh sang một bên, tôi còn phải về.

- Bây giờ vẫn còn sớm, cùng tôi đi dạo đi. - Ann nhìn Cheer, lại trưng ra cái dáng vẻ mỹ nhân yếu đuối mong manh dễ vỡ.

- Tôi không rảnh. Chị muốn thì tự mà đi. - Nor nói không sai nga, người này không khác gì cái đuôi của cô. Ban nãy tạm biệt ở trong buổi triển lãm cô còn mừng thầm rằng hôm nay chị ta có phải ăn trúng thứ gì không mà lại buông tha cô dễ như vậy. Nào ngờ là trong đầu có âm mưu.

- Em thật sự muốn để tôi đi một mình?

- Đúng đó. Chị nhanh một chút đi khỏi mắt tôi.

- Nếu tôi có mệnh hệ gì, em đừng có mà hối hận. Ở đây vắng vẻ quá a, sợ rằng trước khi đến được với em tôi đã không còn trong trắng. - Ann né qua một bên cho Cheer mở cửa, bộ dạng uỷ khuất quay lưng bước đi.

Cheer đen mặt khi nghe xong câu nói của Ann, chị ta đúng là cái gì cũng không ngại thốt ra. Cô thầm nghĩ có phải lần này quyết định trở về là sai lầm hay không? Mỗi lần gặp Ann đều có muôn vàng rắc rối cần phải giải quyết. Hai cha con họ cũng hợp ý quá đó, ba thì công kích công ty cô, còn đứa con gái bé bỏng nhà họ thì không chừa một giây một phút nào, nếu có thể liền bám theo không rời. Bất quá nhìn xung quanh nơi đây cũng không phải gọi là an toàn tuyệt đối, Cheer thở dài.

- Nè mau lên xe, tôi cùng chị đi dạo.

- Không cần. Em khi nãy bảo tôi đi một mình cơ mà.

Cảnh tượng bây giờ chính là một người thì lái xe theo không ngừng đưa ra lời năn nỉ, còn đại mỹ nhân như Ann chính là quá cứng đầu đi. Mặc kệ lời Cheer nói bên tai, cứ một đường thẳng mà đi, tới một cái liếc nhìn Cheer cũng keo kiệt nha.

- Tôi cho em năn nỉ đến mệt mới thôi.

- Cái đồ đáng ghét nhà em, người ta đã xuống nước năn nỉ cùng nhau đi dạo. Vậy mà nỡ bảo thích thì đi một mình. Được a, nghe theo em.

Ann lầm bầm đi phía trước, chị không hề hay biết chiếc xe luôn chạy bên cạnh đã ngưng lại từ lúc nào. Bây giờ người ngồi trong xe chính là đang bước theo sau chị, một khắc ngay lập tức bế gọn cả người Ann trên tay.

- Aaa...Cheer cứu tôi... - Bị bế lên bất ngờ, Ann còn chưa nhìn đến ai đã la hét kêu cứu.

- Chị la lối nhức cả đầu. Im lặng một chút sẽ chết à?

Khi Ann định thần lại cũng đã yên vị ngồi trên xe, con người như em không biết cái gì gọi là lãng mạn sao? Sau này tôi sẽ cho em xem phim nhiều một chút, 10 năm rồi mà đầu gỗ vẫn hoàn đầu gỗ.

Cả Đời Bảo Hộ Người [AnnCheer] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ