Chap 18

1.1K 48 15
                                    

Kể từ hôm gặp mặt đến bây giờ cũng đã trôi qua hai ngày, hôm nay chính là ngày Ann sẽ cử hành hôn lễ. Đúng như lời chị đã nói với cô, tấm thiệp mời đỏ chói đã được gửi đến công ty vào chiều hôm qua, ngoài cô ra còn có mời cả Kartoon. Cheer thở dài, cô không biết mình đã cầm tấm thiệp lên đọc bao nhiêu lần rồi nữa, đọc hết tất cả nội dung bên trong đến độ có thể nhớ rõ từng chữ. Từ lúc nhận được tấm thiệp tâm trạng cô cũng trở nên nặng nề hơn.

"Cậu làm sao? Hối hận rồi?" Kartoon bắt chéo chân ngồi nhìn vẻ mặt ủ rũ của Cheer.

"Không phải, chỉ là cảm thấy khó chịu thôi." Cheer xua tay, cô mệt mỏi xoa hai bên thái dương. Dạo này lại rất thường xuyên đau đầu, chẳng hiểu vì sao.

"Ừ. Không lâu nữa cậu sẽ được thấy chị Ann xinh đẹp trong chiếc váy cưới."

Cheer im lặng, không để tâm đến lời nói của Kartoon. Cô đang hình dung dáng vẻ tuyệt vời khi diện lên mình chiếc váy cưới trắng tinh của chị, chắc chắn sẽ là một bức tranh, giống như hôm đó cô vô tình thấy chị đi bộ giữa dòng người vậy, một bức tranh hoàn hảo. Từng đừng nét trên gương mặt, từng cử chỉ hành động, vô cùng cuốn hút. Nhưng nghĩ đến chiếc nhẫn lấp lánh, nghĩ đến khoảng khắc trao nhẫn trên lễ đường khiến cô cảm thấy trái tim hẫng đi một nhịp, một cỗ mất mác dâng lên trong lòng.

"Chị ấy sẽ hạnh phúc chứ?"

Cheer đột nhiên thốt ra câu hỏi. Kartoon nhướn mày nhìn cô đang thả hồn ở đâu đó, Cheer nói rất tự nhiên, giống như vừa hỏi Kartoon lại vừa hỏi chính bản thân mình. Nếu cậu nghĩ cho hạnh phúc của chị ấy thì cậu đã sớm buông bỏ thù hận trong lòng rồi.

"Làm sao có thể hạnh phúc khi phải gả cho người mình không yêu." Kartoon vỗ nhẹ vai Cheer an ủi. "Chị ấy trong lòng chỉ có cậu thôi, chuyện này tớ nghĩ cậu hiểu rõ mà."

Bỏ lại lời nói rồi cũng không nán lại thêm quá lâu. Kartoon lắc đầu, tại sao yêu mà lại không thừa nhận? Tại sao lại thích dày vò nhau như thế? Cuộc đời mỗi người chỉ sống một lần, không thể nào quay đầu được, Kartoon cũng đã cố khuyên Cheer nhiều lắm rồi. Còn Cheer muốn hành động như thế nào là ở cô, Kartoon vốn không ngăn được.

Đúng rồi, cô hiểu rằng Ann yêu cô nhiều thế nào, hiểu rằng Ann đã phải trải qua cảm giác đơn độc, một mình chờ đợi cô ra sao. Nhưng cô lại nhiều lần gạc đi những thứ chị ấy trao ra, nhiều lần phớt lờ sự hiện diện và những lo lắng sâu trong chị ấy. Ann có nhiều nỗi sợ, chị ấy sợ một mình nhưng vẫn không mở lòng với ai ngoài cô, chị ấy sợ đau nhưng lại vì cô mà nhiều lần tổn thương bản thân. Để rồi những gì Ann nhận lại từ Cheer là gì? Chẳng có gì cả, phải chăng nếu có chỉ toàn là đau khổ?

"Kwang, em muốn tung bằng chứng của Sila." Cheer vuốt dọc sóng mũi, nói qua điện thoại.

"Em sẽ gặp nguy hiểm đấy Cheer à! Bởi vì theo chị biết hắn đang cấu kết với đám cảnh sát."

"Sao cơ?" Cheer nuốt khan, mẹ kiếp.

"Nếu em giao cho cảnh sát lúc này thì cũng chẳng làm được
gì, đám đó sẽ xoá bỏ tất cả tài liệu trong nháy mắt. Sila sẽ truy giết em."

Cả Đời Bảo Hộ Người [AnnCheer] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ