Thời điểm Vân Lộ tỉnh lại, Tề Tử Mạch đang an tĩnh ngủ say trước ngực nàng, chăn quấn quanh cơ thể hai người.
Thật thần kì, đời trước nàng luôn cô độc. Giờ đây, nàng có Tang Nô, còn có hắn.
Nàng trìu mến xoa đầu hắn, vì không muốn đánh thức người trong lòng nên cũng bất giác thả nhẹ động tác trong tay. Hắn mông lung chớp chớp mắt, lại cọ cọ nàng, ôm chặt eo nàng rồi ngủ tiếp, toàn bộ quá trình cứ nửa tỉnh nửa mơ.
Nhìn hệt như bạch hồ ly đang ngủ đông, đáng yêu quá đi mất!
Nội tâm nàng gào thét chói tai, siêu muốn ôm chặt lấy hắn, rồi chọc ghẹo quấy rối để đánh thức hắn.
“Đại, đại gia, ngài muốn rửa mặt chưa ạ?”
Ngoài cửa phòng, mặt Lục Trúc đỏ như gấc, cứ cầm một chậu nước ấm đi qua đi lại, lâu đến độ nước bên trong lạnh đi, phải lúc lâu sau mới nhớ tới trách nhiệm của mình mà gõ cửa.
Ngày thường, gõ cửa xong hắn sẽ đẩy cửa vào ngay. Song hôm nay thì khác, hắn không dám tự tiện như mọi hôm. Vì hôm qua, hắn đã vô tình nghe được những âm thanh xấu hổ phát ra từ phòng trong, nên chỉ còn cách đứng ở phía xa với Thanh Mai, thay phiên thủ phòng cho hai chủ tử suốt một đêm.
Ai mà ngờ chủ thượng sẽ qua đêm ở Thâm Thu Viện chứ!? Mà đằng này còn là qua đêm với chủ tử nhà hắn!?
Vẻ mặt hắn rối rắm, không biết nên vui hay nên buồn…
Bên trong truyền ra tiếng sột soạt quần áo. Sau đấy, chủ thượng Vân gia mở miệng truyền người vào. Nghe tiếng chủ nhân, Thanh Mai vô thanh vô tức xuất hiện phía sau Lục Trúc, lách qua người hắn, rồi đi trước một bước.
Lục Trúc không khỏi cảm thán. Nàng ấy tùy thời tùy chỗ đều trưng ra một khuôn mặt vô cảm, thật đáng để hắn noi theo.
“Lục Trúc, ngươi tới đúng lúc lắm, chuẩn bị nước ấm tắm gội cho chủ tử nhà ngươi đi.”
“Vâng thưa chủ thượng.”
Lục Trúc liếc mắt nhìn nội thất bên trong. Màn giường rũ xuống nên người trên giường nhìn chẳng thấy đâu.
Thanh Mai tay chân nhanh nhẹn, nháy mắt đã giúp Vân Lộ đổi một thân xiêm y mới tinh, vấn một kiểu tóc thanh tân thoải mái chỉnh tề.
Sửa soạn đâu ra đấy, Vân Lộ tiến vào nội thất lần thứ hai, nhấc một góc màn lên, sờ khuôn mặt người bên trong, thấy hắn mơ màng cọ vào tay mình thì nhịn không được mà rướn nửa người vào màn hôn hắn.
“Hôm nay chàng ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, ta tự đi tuần tra được rồi, ngủ nhiều chút, ta sẽ về nhanh thôi.”
“Vâng…”
Lẽ ra nên đứng dậy rời đi, nhưng khi nhìn dáng vẻ ngủ say không phòng bị của hắn, nàng bỗng vô thức buột miệng thốt ra những lời muốn nói.
“Ta xin lỗi, tối qua là ta tự chủ trương nói những lời đó, chỉ là ta không muốn bọn họ xem thường chàng.”
Hắn mở đôi mắt nhập nhèm: “Sao nàng lại nói thế?”

BẠN ĐANG ĐỌC
(HOÀN EDIT - NP, H, NỮ TÔN) Thê chủ cực ác - Con đường truy đuổi ngũ phu
Romance😈Truyện chỉ được đăng ở chữ W màu trắng nền cam "Quạt pát". Các bạn vào đây đọc, cmt và thả sao thật nhiều để ủng hộ mình lấp hố nha. 🌚Mình xin nhắc nhẹ đây là bộ thể loại nữ tôn, nghĩa là NAM THỤ NỮ CÔNG, NAM SINH CON, và sẽ có nhiều bạn bị dị ứn...