Chương 29

595 15 0
                                    

Tất cả mọi người trong trường học đều biết Hứa Bảo Như theo đuổi Thẩm Độ. Nhưng dường như tất cả họ đều cho rằng chỉ có Hứa Bảo Như tình nguyện từ một phía. Dù sao Thẩm Độ cũng ưu tú như vậy, lạnh lùng như vậy, khó theo đuổi đến thế.

Nhưng ai cũng không thể ngờ được, hóa ra Thẩm Độ đã thích Hứa Bảo Như từ lâu.

Các nam sinh trong lớp đều rất giật mình. Dù gì các nam sinh đều nghĩ rằng người có tính cách lạnh lùng thanh cao như Thẩm Độ, hẳn sẽ thích những nữ sinh dịu dàng điềm đạm. Hứa Bảo Như quá hoạt bát, cũng quá tươi đẹp.

Nhưng họ cũng thừa nhận, có rất ít nam sinh có thể kháng cự lại Hứa Bảo Như.

Thẩm Độ không phải là thần, cậu cũng không kháng cự được.

Nhưng còn các nữ sinh sau khi nghe thấy câu trả lời của Thẩm Độ, trong mắt và khuôn mặt hoặc ít hoặc nhiều đều lộ ra sự hâm mộ. Các cô đều biết Thẩm Độ không phải là người mà mình có thể mơ ước đến, nhưng nghe thấy chính miệng Thẩm Độ thừa nhận mình thích Hứa Bảo Như, trong lòng chí ít cũng rất ngưỡng mộ Hứa Bảo Như.

Được một nam sinh ưu tú như vậy thích, chắc là chuyện rất hạnh phúc.

__

Buổi tụ tập tối hôm đó kéo dài đến hơn một giờ sáng mới kết thúc.

Các nam sinh trong lớp uống rất nhiều, lúc đi ra khỏi phòng bao, mỗi người đều đã say đến mức ngã trái ngã phải, còn hò hét muốn đi ăn khuya.

Dương Húc cũng uống rất nhiều rượu, đến gần nói với Hứa Bảo Như: "Bảo Như, đi ăn đồ nướng đi."

Hứa Bảo Như sắp bị mùi rượu trên người các nam sinh làm cho ngộp thở mà chết rồi, cô chê bai đẩy Dương Húc ra xa chút, "Cậu cách xa tớ ra chút, hôi quá."

Dương Húc không tin, "Có không?" Cậu ta kéo quần áo mình ngửi thử, mùi thuốc lá và mùi rượu pha trộn lại, đúng thật là rất hôi.

Cậu ta cười ha ha, "Được rồi, đúng là hơi hôi thật." Lại đi theo hỏi: "Vậy có đi ăn đồ nướng không?"

Hứa Bảo Như nói: "Không đi đâu, muộn rồi, sáng mai tớ phải lên máy bay nữa."

"Cậu muốn đi đâu à? Cậu sẽ không ra ngoài đi du lịch nhanh như vậy chứ?""Không phải. Tớ định về quê thôi." Hôm nay Hứa Bảo Như vừa thi xong liền mua vé máy bay trở về thành phố Giang, cô nhớ ông bà nội, ông bà ngoại, nhớ các người bạn của cô.

"Vậy lúc nào cậu trở lại?" Dương Húc hỏi.

Hứa Bảo NHư nói: "Không biết nữa. Có lẽ sẽ không trở lại đâu, chờ đến khai giảng tớ sẽ đến thẳng trường đại học luôn."

Ban đầu là vì để phát triển sự nghiệp của ba, cô mới chuyển trường đi theo ba mẹ đến nơi này, nhưng bây giờ cô đã tốt nghiệp cấp ba, có thể quyết định mình sẽ đi chỗ nào.

Cô đã quyết định sau khi kì nghỉ hè kết thúc sẽ đến thẳng trường đại học để điểm danh, thời gian trở về đây hẳn cũng không nhiều lắm.

Dương Húc vừa Hứa Bảo Như nói sau này sẽ không trở lại nữa, nhất thời tỉnh hết ba phần rượu, "Không phải chứ? Cậu không trở lại à? Sao cậu lại không có lương tâm như vậy, cậu bỏ rơi bọn tớ hả?"

NHƯ EM HẰNG MONG - NGHÊ ĐA HỈNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ