Chương 16: Anh Đã Nghĩ Kỹ Chưa?

1.4K 130 93
                                    

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Trương Triết Hạn nhận ra sự khác biệt, rõ ràng tối hôm qua anh đã nằm trong lòng Cung Tuấn, cũng gác tay cậu lên người anh rồi mà sáng nay ngủ dậy lại thấy Cung Tuấn nằm ngay ngắn, tay rất quy củ đặt trên bụng nhắm mắt ngủ.

Trương Triết Hạn nghi ngờ có phải do anh ngủ say mà lăn ra khỏi người Cung Tuấn hay không. Anh chợt giật mình nhìn xuống, quần lót của anh ướt rượt một mảng, anh vậy mà mộng tinh, trước nay đều không có, chỉ ngủ chung giường với Cung Tuấn một bữa mà anh lại như vậy.

Trương Triết Hạn xấu hổ chạy nhanh vào phòng vệ sinh đóng sầm cửa lại, vệ sinh cá nhân, giặt quần lót xong, điều chỉnh lại tâm tình mới hít sâu một hơi mở cửa ra ngoài, thật là xấu hổ chết mất, cũng may Cung Tuấn chưa dậy, nếu không anh không biết giấu mặt vào đâu.

Cung Tuấn thấy anh bước ra thì hỏi.

"Anh dậy sớm thế?".

"À ừm thói quen thôi, anh ra ngoài trước". Trương Triết Hạn nói rồi bước nhanh ra khỏi phòng, chạy một mạch xuống nhà ngồi bật TV lên.

Lúc Cung Tuấn đi xuống thì thấy Trương Triết Hạn đang ngồi trên sofa ôm gối cấu xé nó.

"Cái gối có tội gì mà anh hành hạ nó".

"Đâu .... đâu có, anh giỡn thôi". Anh thả gối xuống dưới đứng dậy đi vào bếp.

Sau khi ăn sáng xong thì Cung Tuấn đi đến công ty.

Buổi trưa thì hẹn Ôn Khách Hành cùng Chu Tử Thư đi ăn trưa.

Chu Tử Thư nghe vậy thì quay qua hỏi Ôn Khách Hành.

"Bảo, em nghe nói Trương thiếu gia kia đến tìm Cung Tuấn, anh nghĩ họ có bên nhau được không?"

Ôn Khách Hành vòng tay ôm lấy Chu Tử Thư, nhịn không được xoa xoa eo rồi rượt xuống bóp một cái lên mông Chu Tử Thư.

"Anh không biết nữa, Cung Tuấn cậu ta tổn thương nhiều rồi. Em cũng thấy mấy năm nay bên cạnh cậu ta lúc nào cũng có oanh oanh yếng yếng, anh nhìn không nổi nhưng nếu quay lại bên Trương Triết Hạn kia thì anh sợ đi vào vết xe ngã cũ".

Chu Tử Thư đánh mạnh lên tay Ôn Khách Hành, liếc liếc y rồi mới trả lời.

"Ngồi đang hoàng lại, đừng có táy máy tay chân. Em nghĩ cậu ta biết mình làm gì, đau một lần rồi nên sẽ không để bản thân lại rơi vào tình trạng trước kia đâu".

"Hy vọng là vậy".

"Bảo, anh thay đồ đi sắp tới giờ hẹn rồi".

"Ừm, xong ngay đây".

Khi Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư bước vào thì đã thấy Cung Tuấn ngồi ở trong rồi. Ôn Khách Hành kéo ghế cho Chu Tử Thư ngồi xuống rồi vòng qua ngồi bên cạnh.

"Lâu quá mới thấy tìm tụi này, sao vậy?"

"Sao đâu, rảnh rỗi tìm mọi người đi ăn, không ăn thì lượn đi".

"Ấy, sao lại thế được, có người mời mà từ chối là có lỗi lắm".

Thấy hai người này lại sắp gây lộn thì Chu Tử Thư đành lên tiếng can ngăn.

[TUẤN HẠN] [HOÀN] NGỘNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ