Thấy Cung Tuấn đưa Trương Triết Hạn về nhà, mẹ Cung tuy không thích nhưng vẫn không nói gì, người con trai bà thích mà, chỉ cần Cung Tuấn hạnh phúc, bà làm mẹ cũng vui lòng.
Sợ Trương Triết Hạn ngủ dậy sẽ khó chịu nên Cung Tuấn không đến công ty, ở nhà chăm sóc anh. Cung Tuấn để anh ngủ trên phòng, còn mình xuống bếp nấu cho anh nồi cháo xong thì cũng trở lên nằm xuống bên cạnh.
Cả hai ngủ một giấc đến tận trưa mới dậy, Trương Triết Hạn mở mắt thì thấy khuôn mặt phóng lớn của Cung Tuấn phía trước, đây cũng là đang lười biếng trốn việc sao.
Anh đưa người qua hôn lên môi cậu một cái, người này ngủ nhưng vẫn cứ đẹp trai như vậy.
"Anh à, em còn đang ngủ đó, anh vậy mà lén ăn đậu hũ của em". Cung Tuấn trầm giọng lên tiếng.
"Không có, anh là đang hôn em công khai, ai bảo em ngủ chứ".
Cung Tuấn siết chặt vòng tay lại, để anh ép sát vào người cậu, mùi hương thoang thoảng của Trương Triết Hạn quanh quẩn nơi chóp mũi, Cung Tuấn hít nhẹ một hơi, đặt cằm lên đỉnh đầu của anh, nhẹ giọng.
"Cảm ơn, vì đã đến bên em, để mỗi khi thức giấc, mở mắt ra liền nhìn thấy được anh, vươn tay ra liền ôm được anh vào người".
Trương Triết Hạn cũng cười, dụi đầu vào cổ cậu, vòng tay cũng ôm chặt lấy Cung Tuấn, hạnh phúc đến híp mắt lại.
Sau khi vệ sinh cá nhân, Cung Tuấn và Trương Triết Hạn xuống phòng bếp, Cung Tuấn hâm nóng lại cháo cho anh, rót thêm ly sữa tươi rồi mới ngồi vào bàn.
"Anh ăn đi, hôm trước anh không ăn gì bị ngất xỉu nên anh ăn cháo sẽ tốt cho bao tử hơn".
"Ừm, cháo cũng rất vừa ăn".
"Miệng anh thật mềm thật ngọt, tiếng kêu phát ra cũng rất mê người nha".
"Đang ngồi ăn cũng không nói chuyện đứng đắn được".
"Em nói là sự thật".
Trương Triết Hạn đang tính phản bác thì chợt cứng đờ người, nghiêm túc ngồi thẳng người ăn cháo.
Mẹ Cung đi vào lấy nước uống thì khẽ hừ, còn được con trai bảo bối của bà nấu đồ ăn cho.
Khi mẹ mình đi ra ngoài rồi, nhìn thấy Trương Triết Hạn vẫn căng thẳng ngồi bên cạnh thì vỗ vỗ tay anh.
"Anh không cần phải sợ, mẹ em không làm khó dễ gì anh đâu".
"Ừm".
Suốt một tuần, mỗi lần mẹ Cung xuất hiện, Trương Triết Hạn đều không được tự nhiên, hành động cũng cứng nhắc thấy rõ.
Cung Tuấn cùng Trương Triết Hạn ăn xong thì đùa giỡn rửa chén, Trương Triết Hạn ôm lấy eo Cung Tuấn từ sau, bàn tay đang làm loạn trên người cậu thì thấy mẹ Cung đi vào, anh liền rút tay ra đứng thẳng người bên cạnh.
Đêm trước vừa làm loạn trên giường với cậu, Cung Tuấn bế anh xuống nhà, dư quang thấy được mẹ Cung ngồi ở phòng khách xem TV thì nhất quyết đòi xuống không để cậu bế nữa.
Lúc ăn cơm tối, Trương Triết Hạn ngồi ăn chung với ba mẹ Cung, ngoài câu mời ăn cơm đầu bữa thì Trương Triết Hạn chỉ cúi mặt ăn cơm, không dám nói chuyện, Cung Tuấn không nhìn nổi nữa thì gắp đồ ăn cho anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TUẤN HẠN] [HOÀN] NGỘ
FanfictionTác giả: Thienn76 Thể loại: Đam mỹ, Boylove, ngược, HE Văn án Bạn có tin vào quả báo? Khi nào thì cảm thấy quả báo đến rồi? Chính là khi nhận ra mình có tình cảm với người mà mình đã từ chối. Nếu có bảng so sánh về hai người, thì kết quả: Cả hai đều...