Chương 148: Gây áp lực

229 17 1
                                    

Ngày hôm sau, mặt trời chiều sáng rực rỡ.

Su Ryeon xoa bóp phần trán, đau đầu từ trên giường ngồi dậy, đôi mắt còn ngái ngủ, chiếc áo choàng ngủ rộng rãi thoải mái, lờ mờ đề lộ dấu hôn của Logan để lại trên xương quai xanh.

Khi nhận ra khung cảnh lúc này, Su Ryeon lập tức bừng tỉnh, điều thê thảm nhất chính là cô vẫn còn nhớ những chuyện xảy ra đêm qua.

Say rượu bất tỉnh, bám víu ở trên người Logan, gọi anh ta là giúp việc, đau lòng hôn lên vết thương trên lưng anh ta là cô sao?

Sắc mặt của Su Ryeon bỗng trở nên khó coi, trên màn hình điện thoại đã lắp đầy những tin nhắn đặt trên chiếc tủ ở đầu giường, là Yoon Chul, nhưng lúc này cô không có thời gian để quan tâm đến nó nữa.

Khi cô đang mê man muốn thoát khỏi phòng ngủ thì cửa phòng ngủ mở ra.

Logan đã thay một bộ quần áo vest chỉnh tề, sắc mặt sảng khoái tựa vào khung cửa, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn méo mó của cô, đôi mắt đen láy không phân biệt được cảm xúc ra sao, “Tỉnh rồi à?”

“Ừm.” Su Ryeon giả vờ bình tĩnh.

Cô bình tĩnh bước xuống giường, sắc mặt bình thản, chuẩn bị rời khỏi phòng ngủ của Logan.

Ánh mắt Logan trùng xuống, anh biết Su Ryeon sau khi tỉnh lại sẽ có thái độ như thế này!

Cho nên, khi cô ấy ngang qua, Logan liền nắm láy cánh tay của Su Ryeon, chặn đường đi của cô, “Tối qua say rượu, ở trong phòng tôi làm loạn đến nửa đêm, không nhớ gì nữa nên giờ chuẩn bị vung tay bỏ đi đúng không?”

“Tôi còn nhớ rõ rằng em ôm tôi, nói thích tôi.” Logan nói ra từng câu từng chữ ràng, tư thế và thái độ thì vô cùng tao nhã ung dung, đến cả con ngươi màu đen trong mắt kia cũng ẩn giấu nụ cười.

Trái tim của Su Ryeon đập nhanh hơn, cô kiên quyết trả lời: “Lời nói của người say không đáng tin, giám đốc Lee không phải là không hiểu điều này đúng không?”

“Cho nên, em muốn nuốt lời!” Logan không tức giận, nhưng giọng nói càng trầm hơn một chút, giống như bình minh trước cơn bão, nguy hiểm và đáng sợ.

“Không phải là nuốt lời, mà căn bản là không coi nó là thật.”

Su Ryeon vẫn tiếp tục nói một cách bình tĩnh, dù sao chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua cô cũng sẽ không thừa nhận, khi người nào đó chuốc say cô tại sao lại không tự cảm thấy áy náy chứ?

Logan không hề khó chịu, một tay vẫn giữ chặt cánh tay của Su Ryeon không cho cô thoát ra, tay kia tùy ý lấy từ trong túi ra điện thoại di động, những ngón tay nhanh chóng gõ vài tiếng, sau đó một âm thanh đã được phát ra.

Mở đầu là giọng nói đầy mê lực trầm ám của Logan, “Su Ryeon, nói em thích tôi, nếu không thì…”

“Em thích anh.” Giọng nói mềm mại, có vẻ mệt mỏi, không qua suy nghĩ mà buột miệng nói ra.

Phía sau là tiếng thở nặng nề ngắt quãng, mơ hồ sắc mặt Su Ryeon tím tái, tiếp tục không chút thay đổi vẻ mặt nói: “Rất rõ ràng đây là đoạn âm thanh mà giám đốc Lee đã dùng thủ đoạn vụng về thì mới có đoạn âm thanh này, còn Shim Seo…”

Logryeon: Em nghĩ có thể thoát khỏi anh?( Chuyển Ver) Logan Lee và Shim SuryeonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ