Tác giả: Phù Bạch Khúc.
Chuyển ngữ: Đếm ngược 3.Không thấy Mặt Trời đâu nữa.
Dung Dữ vốn tưởng Yến Chiêu đang đùa với hắn thôi nên cực kỳ nghiêm túc đi tìm một hồi. Nhưng cả trong lẫn ngoài vương cung, tìm khắp nơi vẫn không thấy bóng dáng người nọ.
Hôm nay không thấy Mặt Trời nhô lên, vậy cũng không ở trên trời.
Dung Dữ tóc tai rối bời quay lại tẩm cung, ngồi trên chiếc giường lộn xộn hơi nhíu mày, trên gương mặt có mấy phần mệt mỏi: "Mặt Trời, ra đi, đừng quậy nữa."
Yến Chiêu đứng trước mặt hắn, muốn nói y ở đây, không quậy, cũng không hề đi.
Nhưng Dung Dữ không nhìn thấy.
Dung Dữ im lặng ngồi sững người chốc lát, đi đến trước gương trang điểm đoạn cầm lên dây buộc tóc đỏ Yến Chiêu tặng hắn.
"Sẽ không phải vì ta nói anh rất nghèo, chỉ tặng mỗi vòng ngọc nên anh ra ngoài đào thiên tài địa bảo về cho ta chứ?" Dung Dữ ngồi xuống, cột dây buộc tóc lên đuôi tóc mình, "Kẻ ngốc này, ta chỉ nói đùa thôi mà."
Dây buộc buộc lần đầu không chặt, Dung Dữ gỡ xuống buộc lại, nhỏ giọng oán trách: "Anh không ở đây, ngay cả buộc tóc ta còn không buộc chặt được, cũng không quen người khác phục vụ. Mặt Trời à Mặt Trời, anh phải nhanh trở lại đi thôi. Bất ngờ anh cho ta không hề vui, mà là sợ hãi."
Yến Chiêu bước đến sau lưng hắn, theo bản năng muốn vươn tay buộc tóc cho Dung Dữ, nhưng ngón tay lại xuyên thẳng qua mái tóc, cả tóc cũng không cầm lên được.
Tuy y đặt mình vào thế gian nhưng không thể tham dự. Được nghe được nhìn lại chẳng thể chạm, tất cả sinh linh trên đời này không cảm nhận được sự tồn tại của y, thậm chí quên hết quãng thời gian có y ở đây.
Vạn vật muôn việc đã không còn liên quan đến y nữa.
Không thể tự vẫn cũng không thể dùng pháp thuật, chỉ được phép đứng xa xa làm một người xem.
Trạng thái này không xa lạ gì với Yến Chiêu. Trong các thế giới nhỏ, Dung Dữ nhiều lần biến mất đột ngột khiến y tìm đến phát điên. Y đi hỏi khắp nơi về Dung Dữ nhưng tất cả mọi người đều không nhớ. Sau khi quay lại Vạn Thần Giới Yến Chiêu đã biết, theo lý mà nói y và Dung Dữ sẽ cùng truyền tống đi, liều mạng tìm kiếm trong thế giới nhỏ là vì sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Dung Dữ không đi, hắn đã lấy trạng thái linh hồn ở bên y một khoảng thời gian.
Khoảng thời gian ấy tuy ngắn ngủi nhưng lại chứa nỗi tuyệt vọng sâu đậm.
Thống khổ như vậy, sao y có thể để Dung Dữ chịu đựng. Một kiếp của Ma Vương nào chỉ dài hơn người phàm trăm ngàn năm, tất cả đau khổ Dung Dữ phải chịu đâu chỉ gấp y trăm ngàn lần.
Nhưng tình huống trước mắt này cũng không phải điều y muốn.
Khi y đảm nhận tôn vị Chủ Thần có kí khế ước với Thần Pháp Tắc, người vi phạm sẽ bị trời phạt chịu nỗi đau nhất thế gian. Chuyện đau khổ của mỗi người khác nhau, trừng phạt này không phải do Pháp Tắc quyết định mà là mỗi người tự mang. Một khi vi phạm khế ước sẽ tự động có hiệu lực.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐAM HOÀN] Sau Khi Kết Thù Với Chủ Thần
RandomTác giả: Phù Bạch Khúc. Số chương: 117 chương. Nguồn raw: Kho Tàng đam mỹ. Thể loại: xuyên nhanh, tình cảm, ngọt sủng, cường cường, chủ thụ, sảng văn, nhẹ nhàng. Một câu tóm tắt nguyên bộ truyện: Từ theo giết thành theo đuổi. 1. Ngọt xỉu 8 ngày...