☆Chương 134: Thành phố tuyệt mệnh (19)

1.4K 205 11
                                    

Tiêu Mộ Vũ mang theo vài người nhanh chóng rời khỏi, mới vừa đi đến bãi đậu xe liền nghe thấy âm thanh tang thi gào rống, quả nhiên tiếng súng đã hấp dẫn đám xác sống xung quanh.

Nam nhân biểu tình kích động, nhìn Tôn Hi đã có điểm kìm nén không được, vội vàng nói: "Tôn tiểu thư, tôi tên là Võ An, được giáo sư Tôn phái đến đây tìm cô. Tôi vừa đi đại học G nhưng không thấy cô, cũng đã đến nhà cô, chỉ là không có ai ở đó, tôi còn nghĩ rằng cô đã xảy ra chuyện, không nghĩ tới trùng hợp như vậy, cư nhiên ở chỗ này gặp cô."

Tiêu Mộ Vũ cũng không lộ ra biểu tình kinh ngạc, thái độ của Võ An khi nhìn thấy Tôn Hi đã làm nàng đoán được, người hắn cần tìm chính là Tôn Hi.

Thậm chí nàng đã nhớ tới, Tôn Hi giống ai. Nàng quay đầu nói nhỏ với Thẩm Thanh Thu, "Chị còn nhớ rõ lịch bàn trong phòng nội bộ công ty Nặc Như không?"

Thẩm Thanh Thu có chút kinh ngạc, ánh mắt đảo qua Tôn Hi, biểu tình hiểu rõ, đích xác có điểm giống.

Bên kia nam nhân hoàn toàn quên xung đột cùng hai người Tiêu Mộ Vũ, một lòng muốn cho Tôn Hi tin tưởng hắn.

Tôn Hi nghe được bán tín bán nghi, có chút không biết làm sao, quay đầu xin giúp đỡ mà nhìn Tiêu Mộ Vũ.

"Là thật hay giả, không ai có thể hiểu rõ hơn chính cô." Tiêu Mộ Vũ biết Tôn Hi băn khoăn, nghĩ đến thân phận đặc thù của hai người, vì thế mở miệng nhắc nhở.

Tôn Hi châm chước một chút, thăm dò hỏi: "Ba tôi hiện tại ở nơi nào, vì sao lại phái anh tới đây, anh là ai?"

Cô kỳ thật không phải không tin, rốt cuộc cô không phải nhân vật gì lớn, cô lại không quen biết nam nhân trước mắt, hắn có thể nhận ra cô nhất định là có người bảo hắn tìm chính mình.

Nhưng ba cô chỉ là một nhà khoa học vi sinh, tuy rằng danh khí rất lớn, lại giữ chức vụ cao tại tập đoàn Nặc Như, nhưng cũng không khoa trương đến có thể giữa mạt thế phái người đi tìm cô, rốt cuộc nếu không phải vì sinh tồn ai nguyện ý liều mạng đi đối mặt tình cảnh nguy hiểm này.

Võ An vội vàng nói: "Tôn tiểu thư, cô cũng thấy tình hình hiện tại, trên cơ bản không ai có thể cứu chúng ta, ba cô là lãnh đạo bộ phận nghiên cứu vi sinh, xem như là người đứng đầu cả nước về lĩnh vực này, lần này dịch bệnh bùng phát, chúng tôi chỉ có thể trông cậy vào ngài ấy. Cho nên ngài ấy có yêu cầu gì, chúng tôi nhất định phải làm được."

Tôn Hi vẻ mặt khiếp sợ, "Ba tôi có thể phá giải loại virus này sao?"

Võ An liên tục gật đầu: "Đương nhiên, đã điều chế ra vắc-xin phòng ngừa cảm nhiễm, xin cô nhanh theo tôi trở về, tôi sẽ đưa cô đến nơi an toàn."

Tôn Hi nghe xong biểu tình hơi đổi, phảng phất muốn hỉ cực mà khóc, nghĩ đến cái gì lại chạy nhanh nói: "Anh trai tôi thế nào rồi? Ba tôi có phái người đi tìm anh ấy không?"

Võ An sửng sốt, "Tôi không nghe giáo sư Tôn nhắc qua, nhưng cô không phải còn có ba vị tỷ tỷ sao? Giáo sư cho chúng tôi xem ảnh chụp bốn chị em cô, chỉ cần tìm thấy bất kỳ ai liền chạy nhanh mang về, bên ngoài quá nguy hiểm."

Tôn Hi nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu: "Tôi tin tưởng anh, ba tôi hiện tại ở nơi nào?"

Tiêu Mộ Vũ nhìn Tôn Hi, trong mắt như suy tư gì, Tôn Hi khá thông minh khi thăm dò Võ An, cũng gián tiếp giúp các nàng. Nàng hiện tại xác định Võ An không nói dối.

[BH-Edit]Người chơi mời vào chỗ [Vô hạn lưu] - Thời Vi Nguyệt ThượngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ