☆Chương 86: (10) Người một nhà trình diễn ân ái?

2K 234 28
                                    

Nàng bình tĩnh nhìn Thẩm Thanh Thu trong chốc lát, sau đó bàn tay chậm rãi vén lên quần áo nàng ấy, ngón tay nhẹ vuốt ve eo lưng đối phương, cũng may băng vải nơi đó vẫn còn khô ráo, xem ra nói là mộng cũng không sai.

Trong lòng có chút an tâm, Tiêu Mộ Vũ lùi tay chuẩn bị nằm trở về, nhưng lại không tự chủ đem ánh mắt dừng trên môi Thẩm Thanh Thu. Đôi môi hồng nhuận khép hờ, đường nét mềm mại gọi người trìu mến, Tiêu Mộ Vũ cúi người gần gũi nhìn, trong đầu không tự giác nhớ đến lúc các nàng hôn môi dưới nước. Thời khắc đó đôi môi các nàng tương dán, nàng như thể chạm vào một đám mây ẩm ướt mềm mịn, tư vị thanh ngọt quanh quẩn trong mộng để nàng cả người đều ngốc. Chờ nàng lấy lại tinh thần mới phát hiện chính mình sắp hôn lên môi Thẩm Thanh Thu, nàng thấu quá gần, gần đến mức có thể cảm giác được Thẩm Thanh Thu đều đều hô hấp.

Thân thể có chút khô nóng, Tiêu Mộ Vũ chạy nhanh nằm trở về.

Thẩm Thanh Thu là mệt tới rồi, vết thương trên eo mang cho nàng gánh nặng vượt xa biểu hiện của nàng, cho nên lúc này mới nhanh như vậy liền ngủ say.

Tiêu Mộ Vũ nghiêng đầu nhìn Thẩm Thanh Thu trong chốc lát, ngón tay sờ sờ môi chính mình, sau đó ánh mắt mơ hồ dịch khai, trong mắt thần sắc do dự, cuối cùng mới nhụt chí nhắm hai mắt lại.

Nàng chịu thua nữ nhân này rồi.

6h30 phút sáng hôm sau, tiếng chuông báo hiệu vang lên, buổi tự học sáng tại trường Viễn Ninh sắp bắt đầu.

Tiêu Mộ Vũ bị tiếng chuông bừng tỉnh, lại phát hiện thân thể có chút trầm trọng, con ngươi thoáng nhìn xuống, tức khắc thở dài.

Thẩm Thanh Thu ngủ thật sự hương, giờ phút này nàng giống như bạch tuộc mà quấn quanh người Tiêu Mộ Vũ. Cánh tay ôm lấy bên eo đối phương, đầu gác trên vai, chân cũng đặt tại trên người Tiêu Mộ Vũ.

Bởi vì tư thế ngủ này quá quấn người, quần áo Thẩm Thanh Thu cũng bị cọ đi lên, lộ ra một mảnh eo bụng trắng nõn.

Tuy rằng người trong ngực thân thể ấm áp mềm mại, ngửi lên còn thơm thơm, nhưng nàng ấy như vậy đè trên người mình, Tiêu Mộ Vũ vẫn cảm thấy thực trầm.

Tiếng chuông báo thức cư nhiên không có bừng tỉnh Thẩm Thanh Thu, mà bốn nữ sinh bên kia cũng không không động tĩnh, tràng ác mộng tối hôm qua khiến bọn họ thể xác và tinh thần đều rã rời.

Ánh mắt Tiêu Mộ Vũ dừng trên người Thẩm Thanh Thu, có một chút máu thấm ra ngoài băng vải, tuy rất nhạt nhưng vẫn thực chói mắt. Nữ nhân này không cảm thấy đau sao, bị thương nặng như vậy vẫn cường ngạnh đánh nhau với quỷ.

Nàng nghĩ nghĩ, một cái tay tự do nhẹ nhàng chạm vào băng vải, sau đó lại không tự giác vuốt ve nơi bụng Thẩm Thanh Thu, đầu ngón tay chạm đến một mảnh da thịt tinh tế mềm mại, xúc cảm tốt đến quá mức, bởi vì lộ ra bên ngoài quần áo, sờ lên băng băng lương lương.

Nữ nhân này thò qua dính trên người nàng liền tính, chăn cũng không đắp tốt. Tiêu Mộ Vũ không cách nào nâng thân thể, đành phải cong ngón tay đem chăn kéo lại đây, thế Thẩm Thanh Thu đắp lên. Lại cẩn thận đem tay Thẩm Thanh Thu từ bên hông mình lấy xuống, kế tiếp là chân. Chờ đến đem người từ trong ngực ôm ra ngoài, Tiêu Mộ Vũ mới thở phào nhẹ nhõm.

[BH-Edit]Người chơi mời vào chỗ [Vô hạn lưu] - Thời Vi Nguyệt ThượngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ