Vụ án 2 - Chương 1

365 25 0
                                    

Đỗ Thành chạy văn phòng Cục trưởng Trương, lao vào như một cơn gió.
    - Cục trưởng Trương.
Người phụ nữ chút nữa giật mình, ngán ngẩm nhìn cấp dưới.
   - Vào phòng tôi không thể gõ cửa trước sao?
   Cũng không quá quan tâm đến vấn đề cánh cửa, vào thẳng chuyện chính.
   - Thằng nhóc kia là chị tìm đến à?
   Như nhận ra phiền lòng của đối phương, cục trưởng ân cần:
   - Tôi nói với cậu bao nhiêu lần rồi? Bớt nóng tính đi. Trước khi nói chuyện phải mỉm cười.
   - Không cười nổi.

 
   Đỗ Thành vẫn giữ vẻ mặt giận dữ từ đầu, lặng lẽ đối mặt với đối phương. Đương nhiên cục trưởng cũng biết rõ, nếu không giải thích rõ cho tên nhóc này, anh chắc chắn hẳn sẽ không chịu đi.


   - Thẩm Dực là chuyên gia vẽ chân dung tôi cố ý mời về. Người ta vừa mới đến, cậu đã ầm ĩ thế này, cậu muốn làm gì hả?


  - Nếu phá án đều phải nhờ vào vẽ chân dung, thì thiên nhãn dùng để làm gì?
   Đối phó với thái độ cương quyết của cậu cục trưởng cũng phát tức.


   - Nếu cậu là phần tử phạm tội, cậu có giết người dưới thiên nhãn không?
   Đỗ Thành đành miễn cưỡng chấp nhận lí do kia, nhưng vẫn chưa thể nuốt trôi chuyện trước kia.


    - Cứ cho là chị tìm cậu ta đến, thì cũng không thể cho đến văn phòng của đội trưởng Lôi chứ? Vụ án của đội trưởng Lôi đến giờ vẫn còn chưa phá được, chẳng có manh mối gì về kẻ tình nghi.
   Cục trưởng nghe thế thì không kìm được nữa, đập bàn đứng dậy. Thầm nghĩ tại sao tên nhóc này lại cố chấp thế chứ.


   - Đỗ Thành, tôi hi vọng cậu có thể hiểu văn phòng là tài sản chung của cục, không thuộc về bất cứ ai. Còn nữa, tôi biết vụ án này mày vẫn luôn canh cánh trong lòng cậu. Nhưng 7 năm qua, tôi thấy cậu đã quá gượng ép bản thân. Tôi muốn cậu có thể thả lỏng.

 
    Đỗ Thành đã bình tĩnh hơn, nhưng vẫn rất cương quyết:
    - Văn phòng có thể nhường, chuyên gia vẽ chân dung có thể đến, nhưng tuyệt đối không thể là cậu ta.


   - Cậu có ý gì?
   - Chẳng có ý gì. Chỉ nhằm vào người không nhằm vào việc.
   - Ăn vạ với tôi phải không? Được. Vậy tôi cũng chỉ nhằm vào người Không nhằm vào việc. Nếu cậu thấy chướng mắt, thì viết đơn xin chuyển, tôi phê duyệt.


    Vừa dứt lời, Đỗ Thành đã tháo ngay chiếc thẻ trên cổ xuống, ném lên bàn. Trông vô cùng bức xúc, lại có chút không cam lòng. Đúng lúc này, cánh cửa một lần nữa bật mở.
    - Đội trưởng Thành.


   Tưởng Phong hí hửng chạy vào, cảm thấy không đúng lắm, đứng lại nhìn. Cục trưởng thở dài.
    - Hai cộng vào phòng tôi không thể gõ cửa trước sao?
   - Xin lỗi, em hơi vội - Tiểu Phong ngượng ngùng cúi đầu - Vừa nhận được báo án, có một trung tâm thẩm mỹ xảy ra án mạng.


    Cục trưởng Trương như trút được gánh nặng, trong lòng thầm mừng rỡ.
    - Lại xảy ra án mạng à? 

   - Ai đi đây - Cô cầm tấm thẻ trên bàn,  rồi lại liế nhìn Đỗ Thành. 

Rơi vào thế bị động, Đỗ Thành đành ngậm đắng nuốt cay, gạt hết cái khí thế hùng hồn lúc nãy qua một bên, anh đưa tay ra trước mặt cục trưởng, ý muốn nhận lại thẻ.

Lạp Tội Đồ Giám (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ