Vụ án 2 - Chương 12

297 35 2
                                    

     - Chính ngày hôm đó đã khiến tôi hạ quyết tâm. Thay vì mãi mãi bị anh ta điều khiển, chi bằng khiến anh ta hoàn toàn biết mất khỏi thế giới của tôi.

    Tưởng Ca bây giờ như trút được gánh nặng trong lòng mình, cô mấy ngày nay vì che giấu sự thật mà chịu rất nhiều khổ sở. Cô không nhìn cảnh sát mà chỉ lặng lặng đối diện với mặt bàn trắng xóa, đối mặt với lỗi lầm của chính mình. 

     - Lưu Liên Minh thì sao? Vì sao phải giết anh ta. 

     - Vì một người chỉ cần nổi lòng tham, sẽ vĩnh viễn không biết thế nào là đủ. 

       [ - Tôi đoán có thể cô đã làm chuyện gì đó khuất tất, không ngờ lại là án mạng. Nhưng cô đừng lo, chúng ta là đồng hương, chắc chắn tôi sẽ giúp cô đến cùng. Thế này đi, cô chỉ cần đưa cho tôi hai trăm nghìn tệ, thì tôi sẽ xem như không biết chuyện này. 

            Lưu Liên Minh thông qua điện thoại đàm phán với cô. Nhưng Tưởng Ca đã chịu đựng đủ cuộc sống bị Lương Nghị nắm thóp trong tay, nên chắc chắc co càng không thể để Lưu Liên Minh hủy mất cố gắng của mình. Vì vậy, cô quyết định giải quyết triệt để vấn đề này. Cô cứ thế mà đến nhà họ Lưu kia, đặt sấp tiền trên bàn

           - Video đâu?

         - Cô yên tâm đi, chúng ta đều là người cẩn thận - Lưu Liên Minh nhận thấy sự cảnh giác của cô liền mở lời, tay nhanh chóng đút sập tiền vào vali - Một tay giao tiền, một tay giao hàng.

         Hắn ta mở điện thoại, trên màn hình đã đánh dấu hết 26 mục bao gồm ảnh và video. Hắn đưa ra trước mắt cô, nhấn nút xóa. 

       - Cô nhìn kĩ nhé, bấm một cái là xóa hết rồi. 

       Đối mặt với thái độ của hắn, Tưởng Ca khẽ cười rồi nhân cơ hội thả xyanua từ móng tay xuống ly rượu cạnh đó. ]

        Mọi vấn đề khúc mắc đều đã được làm rõ, Lý hàm đưa bản ghi chép thẩm vấn cho Tưởng Ca, bảo cô xác nhận lại nội dung rồi kí tên. Sau khi đã xác nhận toàn bộ đều là sự thật. Tưởng Ca có chút không cam lòng hướng Đỗ Thành hỏi.

       - Tôi có thể hỏi một câu không? 

      Đỗ Thành nhìn cô, không nói gì, xem như đồng ý.

      - Làm sao các anh phát hiện ra sơ hở của tôi?

      Đỗ Thành trong tích tắc bị câu hỏi này làm bối rồi, nhưng rồi anh lại nhìn vào tấm kính một chiều, nơi Thẩm Dực đang chăm chú lắng nghe. 

       - Vì có một người đã để ý thấy màu móng tay của cô. 

      Với anh chỉ đơn thuần nhìn vào tấm gương phản chiếu chính mình ở vị trí của cậu, còn với Thẩm Dực, hai người dường như đối mặt với nhau, ánh mắt họ giao nhau trên một đường thẳng, trong một giây phút cậu liền cảm nhận bản thân được anh chấp nhận. 

       [Phòng kĩ  thuật cục cảnh sát]

       - Màu móng tay ngón út bên tay trái của cô ấy sáng hơn các ngón tay khác một tông. 

Lạp Tội Đồ Giám (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ