Vụ án 3 - Chương 1

368 25 6
                                    

      Sau khi mọi chuyện đâu vào đấy, Thẩm Dực mới quay trở về sở cảnh sát. Vừa mới bước chân vào cửa cậu liền bị cục trưởng Trương gọi vào văn phòng. Đỗ Thành cũng đang ở đó.  

      - Vụ án được xử lí rất tốt. Nghe nói hai cậu đã đánh cược. Đỗ Thành, dám chơi dám chịu. Phải không? 

      Cũng chẳng biết cục trưởng nghe ở đâu, Đỗ Thành cũng hết cách, nếu chối bỏ anh chắc chắn không xứng làm nam nhân. 

     - Chịu. Tất nhiên là chịu rồi - Anh gật đầu lia lịa, cũng rõ ràng ý của đối phương, cố gắng nở nụ cười thật khó coi - Văn phòng vẫn phải nghe theo sự sắp xếp của chị. Tôi không ý kiến. 

           - Vậy mới ra dáng đội trưởng chứ.

     Cục trưởng mỉm cười hài lòng với anh rồi quay sang người bên cạnh, sắc mặt vẫn không đổi nghe ngóng cuộc đối thoại của hai người. 

        - Thẩm Dực. Cậu vừa mới đến, kinh nghiệm tác chiến vẫn còn hạn chế, phải chăm chỉ học hỏi các đồng nghiệp. Biết chưa.

         Cậu gật đầu, đưa gương mặt rạng rỡ nhìn cô.

       - Vâng, em nhất định sẽ học hỏi.

        Vừa nghe đối phương chấm câu, Đỗ Thành lại nhanh nhảu đề xuất.

       - Cục trưởng, Thẩm Dực vừa mới đến, tuy lần này biểu hiện không tồi, nhưng vẫn chưa quen với cách điều tra phá án của chúng ta cho lắm. Thế nên, để em dẫn dắt cậu ấy, chị xem thế nào?

      Đỗ thành nói xong còn khuyến mãi thêm nụ cười nửa miệng giảo hoạt. Mà cục trưởng nghe thế thì mừng rỡ lập tức tán thành giao phó cậu cho anh. Thẩm Dực ở một bên nghe được câu nói này cũng vui vẻ lên bội phần. Trước kia vốn có người ghép lại còn không được, bây giờ lại chủ động bồi cậu, tức khắc làm trái tim bé nhỏ hứng khởi ôm một bụng mãn nguyện về phòng.

      Ở tập phòng thể hình, Lý Hàm từ bên ngoài lao vào như tên bắn, gấp gáp vẫy tay với nam nhân đang gồng mình tập tạ. 

      - Hey, Tưởng Phong, Tưởng Phong. Anh nghe nói gì chưa, đội trưởng Thành sẽ hợp tác với thầy Thẩm đấy.

     Tưởng Phong bày ra bộ mặt ngạc nhiên, mắt chữ A mồm chữ O nhìn cô rồi lạc trả lời rỗng tuếch.

     - Tôi biết mà.

      Lý Hàm hụt hẫng, trên gương mặt liền hiện lên vẻ giận dỗi.

     - Anh biết sao? Biết mà không nói với em - Nói rồi cô quay lưng về phía anh vùng vằng định bỏ đi.

     - Em cũng đâu có hỏi - Tưởng Phong dời máy tập, cúi xuống nâng tạ. 

     Lý hàm đứng dựa lưng cạnh bàn bida, khoanh tay suy nghĩ.

     - Nhưng anh nói xem, với tình hình hiện tại của họ, có thể hợp tác với nhau không?

     - Vậy thì em lại không biết rồi, đội trưởng Thành để bạn ở phía sau, để địch ở phía trước chính là để giám sát dễ hơn. 

     Lý Hàm lộ rõ vẻ không vui quay đi. 

     - Giám sát, Thầy Thẩm có gì phải giám sát chứ. 

Lạp Tội Đồ Giám (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ