Vụ án 4 - Hậu truyện

415 43 6
                                    

     Buổi chiều hôm đó, Đỗ Thành quay trở về cục cảnh sát báo cáo về vụ án. Mọi người trong cục đều đã biết chuyện tối qua nên không khí căn phòng có chút yên lặng. Anh ngồi xuống, ghế thở ra một hơi dài, nghĩ lại chuyện vừa xảy ra quả thật còn đáng sợ hơn so với việc bản thân gặp nguy hiểm.

     - Đỗ Thành, Thẩm Dực thế nào rồi?

     Cục trưởng Trương bước đến cạnh anh hỏi.

     - Cậu ấy vừa mới tỉnh.

      Đỗ Thành vừa nói vừa bắt đầu lấy giấy bút cặm cụi ghi chép.

     - Chuyện này quả thực là sự cố ngoài ý muốn. Nhưng cậu đã nói sẽ chiếu cố người ta rồi, thì phải làm cho tốt đấy.

     Thấy anh không mấy để ý, cục trưởng Trương chỉ biết bất lực buông một câu lại quay về văn phòng.

     - Hôm nay tôi có chuyện cần xử lí. Giúp tôi gửi lời hỏi thăm đến cậu ấy.

      Đỗ Thành dừng bút, ngẩng lên nhìn bóng lưng vừa khuất sau cánh cửa. Anh cũng không biết bản thân mình đang nghĩ gì, cứ chăm chăm nhìn lên mặt giấy trắng một cách thất thần, khiến nhân viên xung quanh đến thở cũng không dám thở mạnh, bầu không khí trong phòng họp đã yên lặng lại càng thêm kì quái.

       - Đội trưởng Thành.

       Đỗ Thành liếc mắt lên nhìn thì thấy Lý Hàm hai tay vắt ra sau lưng, nhẹ nhàng bước tới.

       - Em xin nghỉ sớm... Đi thăm thầy Thẩm có được không?

       - Đi đi.

      - Dạ... Sao ?

      Lý Hàm há miệng ngạc nhiên, bản thân cô còn chưa phản ứng kịp tốc độ trả lời của đội trưởng. Mà Đỗ Thành vẫn duy trì bộ mặt lạnh băng nhìn cô.

      - À. Vâng, em đi đây.

     Lý Hàm bị anh doạ sợ, vội vã chạy ra ngoài. Còn chưa kịp đặt bút xuống giấy, anh lại thấy một bóng người chạy đến.

     - Đội... đội trưởng Thành.

     Tưởng Phong ấp úng, áy náy nhìn anh.

     - Cậu cũng xin nghỉ à?

     Đỗ Thành lười ngẩng lên nhìn, hỏi.

     - Em... em đi cùng Lý Hàm.

     Tưởng Phong nhìn thái độ của anh, suy nghĩ đến khả năng bị đội trưởng giáo huấn không tự chủ mà lui vài bước.

     Đương nhiên Đỗ Thành hôm nay không như vậy, anh vẫy tay ra hiệu rồi lại tiếp tục ghi chép. Tưởng Phong thấy thế, ánh mặt rạng rỡ vừa chạy ra ngoài vừa nói lớn.

      - Cảm ơn đội trưởng...

------ 7:00 tối -----
---- Chi cục Bắc Giang ----
    
 

       Đỗ Thành nhìn xuống góc máy tính, đã bảy giờ tối rồi. Anh đứng dậy, sắp xếp lại giấy tờ trên bàn rồi đúc tay vào túi áo rời đi. Giữa đường phố sáng đèn tấp nập, anh lại bỗng nhiên cảm thấy mình rất cô đơn. Từng đốm sáng rực rỡ cứ vụt qua tấm kính thành những vệt dài đủ màu sắc, tiếng xe cộ tan làm vẫn hối hả và vội vã. Chỉ có anh cả ngày hôm nay đều trầm lặng. Đỗ Thành theo phản xạ nhìn sang ghế phụ, không kìm được mà nhớ đến cậu. Nhớ đến những lần cùng đi điều tra với cậu, chỉ cần vô tình quay sang đối phương đều sẽ say giấc, ngoan ngoãn tựa đầu ngủ, anh lại bất giác mỉm cười.

Lạp Tội Đồ Giám (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ