Chương 62

12.6K 679 172
                                    


Đến tối, Karito chăm sóc cho Jungkook nghỉ ngơi. Hắn vẫn ngồi đấy ngắm nhìn cậu ngủ thật sâu, đáy mắt vẫn còn vươn ánh nước vì lúc nãy cậu vừa khóc khi cứ mãi đòi gặp Kim Taehyung, hắn phải ngồi dỗ ngọt đến khi cậu an tâm đi ngủ mới thôi. Shin Haeun cũng đã trở về nhà, dù sao cô cũng có công việc riêng của mình, không thể nào ở cạnh trông chừng cùng hắn được, bọn họ đã nợ cô gái đó quá nhiều.

Karito quay đầu xe lăn nhìn ra khung cửa sổ, đồng hồ đã điểm chín giờ và hiện tại căn phòng khá yên ắng.

Đôi mắt ngước lên nhìn lên bầu trời đêm tối cao rộng, ánh sáng vì sao rơi xuống ánh mắt u buồn, chiếu đầy thước phim yên bình giữa hai con người.

Người yêu ta, mang cho ta cả ngàn vạn vì sao, chỉ mong đổi lấy ý cười từ nơi đáy mắt. Ta lại vì sự nhàm chán mà tránh xa ghét bỏ, cố chấp đuổi theo ánh sáng không thể với tới là sao băng. Cuối cùng lại vẽ ra kết quả ta chạy vì tình, tình chạy bỏ ta.

Hắn có ngày hôm nay, đều là do hắn đã tự chọn lấy. Dù kết quả có ra sao, thì hắn vẫn vui vẻ chấp nhận vì đây vẫn là con đường mà thời điểm khi xưa hắn cho là đúng.

....

Sáng ngày hôm sau, Kim Taehyung vẫn còn đang đau đầu trong phòng làm việc vì mãi vẫn chưa biết rõ Jungkook đã đi đâu. Cậu có thể đi chơi ở đâu được chứ? Hay là do cậu gặp chuyện? Nghĩ đến đây trái tim lại quặn thắt, hắn không thể nào đánh mất cậu thêm lần nào nữa, mãi mãi cũng không muốn đánh mất.

Đang bứt bối vì đám thuộc hạ vô dụng thì điện thoại lại thông báo từ hộp tin, có một email xa lạ gửi đến cho hắn. Kim Taehyung liền nhíu mày, tên khốn nào dám gửi tin nhắn qua mail cho hắn chứ?

Ngón tay nhanh chóng ấn vào xem, ngay khi nhìn thấy dòng tin nhắn thì một đợt sóng trong lòng liền cuộn trào mạnh mẽ. Có người hẹn hắn ra ngoài, và đặt biệt điểm đến lại là tiệm bánh năm ấy, là do vô tình hay là cố ý? Chọn đúng ngay nơi lần đầu tiên hắn và cậu gặp nhau! Nghĩ đến việc này, Kim Taehyung cũng thật sự muốn đến tiệm bánh đó lần nữa. Từ ngày gặp lại được Jungkook thì hắn toàn tấp qua tiệm hoa mà bỏ quên tiệm bánh ngọt ấy.

Vội đứng dậy lấy áo khoác, Kim Taehyung gấp gáp chạy ra ngoài lái xe đến tiệm bánh ngọt.

Nhìn nơi đây vẫn thế, vẫn không có thay đổi gì nhiều, cũng phải thôi, hắn chỉ không đến đây có vài tháng thôi mà, không thấy thay đổi gì cũng không có gì lạ. Kim Taehyung đẩy cửa bước vào, vẫn chung tình ngồi tại chiếc bàn gần cửa kính, thật sự làm hắn thấy tò mò về cái người hẹn hắn ra đây. Nếu thật sự không phải là Jeon Jungkook thì Kim Taehyung sẽ tùy vào câu chuyện mà tên khốn đó nói, và quyết định có nên cho hắn một trận hay không.

Kim Taehyung ngồi ở đó đưa mắt nhìn ra phía ngoài, ngắm nhìn khung cảnh ở phía đường. Đột nhiên đôi chân mày cau lại, mí mắt cố nhíu lại nhìn rõ hình ảnh ở phía vỉa hè, nơi có một con thỏ bông màu hồng đang phát kẹo cho đám trẻ em, xúc cảm trở nên dữ dội, Kim Taehyung không giữ được bình tĩnh lặp tức đứng dậy chạy ra khỏi cửa tiệm. Đứng từ phía xa nhìn chú thỏ bông một tay cầm đầy kẹo ngọt một tay đưa từng cây kẹo cho đám nhóc, hình ảnh không khác gì ba năm trước, khoảnh khắc trái tim hắn rung động trước vẻ đẹp của cậu chỉ vì một cái nhìn liếc qua.

| Taekook | Đại Gia Lo Mà ( Daddy Kim ) Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ