1: Thằng nhóc này là ai?

11.8K 701 28
                                    

" Rào...rào..."

Đêm đã về khuya, tiếng mưa không ngừng rơi bên ngoài, đập lên cửa kính tạo thành một trận ong ong rầu rĩ.

Pete nhìn chiếc màn hình điện thoại trên tay vẫn tối om, hiển nhiên là không có người liên lạc tới, trong lòng bất giác lo lắng một trận không thôi, khẽ cắn môi, cậu lần nữa thử nhấn số điện thoại quen thuộc, nhưng vẫn là những tiếng bíp dài trong vô vọng.

Bỗng cạch một tiếng, cửa hơi mở ra, Pete vui mừng quay lại, nhưng nhận ra người vừa thò đầu ngó vào là Venice, nụ cười của cậu hơi khựng lại, rồi rất nhanh lại tươi cười với bé, chậm rãi đẩy xe lăn lại gần cửa.

" Thiên thần, con vẫn chưa ngủ sao?"

" Ba nhỏ ơi, bên ngoài mưa to thật to, còn có sấm sét nữa, ồn quá con không ngủ được, ba nhỏ cho con ngủ cùng được không?" Bé con tròn mắt yêu cầu, lúc nói hai ngón tay còn xoắn xuýt lại vào với nhau, dường như cũng hơi ngại ngùng khi đòi ngủ chung với ba nhỏ. Vegas nói bé đã tám tuổi, không còn là trẻ con nữa, mấy chuyện làm nũng này thật mất mặt.

Nhưng mà ba nhỏ không phải là người ngoài, mất mặt với ba nhỏ thì không sao. Venice tự động viên tinh thần của mình, sau đó dùng ánh mắt ướt sũng nước chớp chớp nhìn Pete.

Pete đương nhiên biết bé con đang làm nũng với mình, liền gật đầu đồng ý, vẫy tay với bé:" Được chứ, lại đây nào."

Venice vui vẻ chạy vào phòng, nhanh chóng leo lên giường ngồi, nhìn xung quanh một hồi rồi hỏi:" Vegas vẫn chưa về ạ?"

" Ai cơ?" Pete nhướng mày, có chút không đồng tình mà hỏi lại bé.

" Ba Vegas chưa về ạ?" Venice lập tức sửa miệng, cũng không hiểu vì sao bé cảm thấy gọi Vegas là ba rất ngượng miệng, dù đó thật sự là ba của bé đi nữa, nhưng mà trong lòng Venice, Vegas là một người vô cùng đáng ghét, lúc nào cũng tranh Pete với bé, hơn nữa còn luôn dọa sẽ đem bé ra bãi rác lớn nhất Băng Cốc vứt bé ở đó. Đôi lúc Venice cảm thấy tuổi của Vegas có khi còn ít hơn bé nữa, nói chung trừ to xác và yêu thương chiều chuộng Pete vô cùng ra, Vegas chẳng có ưu điểm nào hết á.

" Vẫn chưa, chắc là ba lớn của con đang bận việc rồi." Pete khẽ lắc đầu, sau đó di chuyển xe lăn tới gần giường, xoa lên đầu bé. " Con ngủ trước đi, trẻ con thức khuya sẽ không lớn được đâu."

Venice ngoan ngoãn gật đầu, sau đó chui vào chăn ngủ, bé biết Vegas sẽ nhanh về thôi, bởi vì chỉ có Vegas mới được phép ôm Pete lên giường, nếu Vegas không về, Pete sẽ phải ngồi trên xe lăn cả đêm, mà ba năm qua, Vegas chưa từng cho phép điều đó xảy ra.

Pete khẽ ngân nga một khúc nhạc nhẹ nhàng, đưa tay chỉnh lại chăn cho Venice, sau khi xác định bé đã chìm vào giấc ngủ, cậu lại cầm điện thoại lên gọi một lần nữa.

Có chuyện gì đó không ổn...

Linh cảm của cựu vệ sĩ trưởng Chính gia vẫn còn đó, nó nói cho Pete biết, đêm nay không phải là một đêm bình yên...

" Đoàng!"

Một tiếng súng từ xa xăm vọng lại, lôi kéo Venice từ trong mộng đẹp trở về, bé mơ màng tỉnh lại, đưa tay dụi mắt, phải mất một lúc lâu mắt bé mới nhìn được lờ mờ khi bóng tối bao trùm cả căn phòng như vậy.

( Vegaspete)Tiểu Thiên Sứ từ trên trời rơi xuốngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ