2: Thế giới này điên rồi

9K 693 71
                                    

Vegas lượn quanh chiếc giường của mình tới lần thứ ba, sau khi xác định đứa bé kia không giấu bất kì một loại vũ khí nào trên người, cũng không mang theo bom hay thuốc nổ gì hết, hắn càng thêm nghi hoặc, sau đó cao giọng gọi vệ sĩ của mình vào.

Nop đã làm vệ sĩ riêng cho Vegas được nhiều năm, nhưng số lần bước chân vào phòng ngủ của hắn thì có thể đếm trên đầu ngón tay, nơi đây giống như cấm địa của hắn, và bất kì kẻ nào xâm nhập trái phép đều chỉ có một kết cục: mất xác dưới một con sông bẩn thỉu nào đó.

Vì vậy khi được Vegas gọi vào phòng, Nop có chút kinh ngạc, nhưng nỗi kinh ngạc đó càng lớn hơn khi mà trên giường của hắn lúc này đang có một đứa trẻ say sưa ngủ ngon lành.

Vegas dùng ánh mắt thâm trầm nhìn Nop, còn Nop dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn lại cậu chủ của mình.

Hai người nhìn nhau khoảng ba giây, cuối cùng Nop không chịu nổi áp lực khủng bố vô hình này nữa, nuốt khan một tiếng rồi hỏi:" Cậu chủ muốn tôi liên lạc với gia đình đứa trẻ ạ?"

Vegas có vẻ hơi ngạc nhiên, sau đó nhíu mày quát:" Mày biết gia đình thằng nhóc này?! Mày là người ném nó vào phòng tao hả?!!!"

Nop trợn mắt trước câu hỏi phi lý của Vegas, lập tức giải thích:" Tôi không biết nó, nhưng tôi nghĩ cậu chủ vừa bắt cóc nó về và giờ muốn tạo áp lực với gia đình nó."

Vegas:" ..."

Khẽ xoa tay lên thái dương đau nhức của mình, Vegas mệt mỏi chửi rủa trong miệng:" Mẹ nó, tao trông giống bọn bắt cóc trẻ con lắm à?! Chết tiệt, tao là mafia, tao giết người, bán ma túy, buôn lậu súng đạn, nhưng không có nghĩa là tao sẽ bắt cóc một đứa nhỏ để uy hiếp con mẹ nó bất kì kẻ nào, ok?!"

Nop cúi gục đầu xuống tỏ ý biết lỗi, nhưng trước khi hắn lên tiếng, đứa trẻ tiện tay vơ một cái gối bên đầu và ném về phía Vegas, Nop theo bản năng bảo vệ chủ nhân, hất thứ ám khí vô dụng qua một bên, Vegas lại cau mày nhìn thằng oắt kia, nhưng trái với dự đoán của hai người, nó chưa tỉnh ngủ mà chỉ cuộn người chui sâu vào chăn, lẩm bẩm bằng chất giọng trẻ con ngáy ngủ vô cùng dễ thương:" Vegas ồn quá... con muốn ngủ thêm mà..."

Vegas sửng sốt vì thằng oắt biết tên mình, trong khi mình không biết chút nào về nó, và điều này khiến một kẻ luôn muốn nắm giữ mọi thứ trong tầm mắt như hắn rất khó chịu.

Nop cũng hoang mang không kém, khó khăn đưa ra giả thiết:" Cậu chủ, hay là con của cậu mà cậu không nhớ, người ta đem tới tận nhà bắt vạ?"

Vegas thật sự muốn cầm súng bắn chết thằng vệ sĩ lắm miệng này, hắn tức giận đá Nop một cái, sau đó gằn giọng nói:" Vậy mẹ của đứa bé vượt qua hàng rào an ninh Thứ gia, lẻn vào phòng ngủ của tao và đặt nó ngủ bên cạnh tao trong khi bọn mày không một ai hay biết à? Tao có nên đuổi việc hết lũ vô dụng bọn mày không hả?!"

Nop yên lặng chịu đòn, không dám lên tiếng nữa, nhưng Vegas nào để yên cho hắn, lạnh lùng ra lệnh:" Tao đi tắm, trong vòng ba mươi phút nữa mày phải gọi thằng oắt đó dậy và hỏi cho ra gốc gác của nó, nếu không lập tức cút khỏi Thứ gia cho tao!"

Nop nhìn bóng lưng Vegas biến mất vào phòng tắm, lại nhìn bé con đang nằm ngủ ngon lành trên giường, thở dài một tiếng.

Hắn bước lại gần, bàn tay thô to định dựng cổ đứa bé dậy, nhưng nghĩ thế nào lại thành vỗ nhẹ vào mông nó, dùng giọng điệu gần như là ôn hòa nhất của mình gọi:" Nhóc...này nhóc...mau tỉnh lại đi...chén cơm của chú phụ thuộc vào mày cả đấy...nhóc ơi?"

( Vegaspete)Tiểu Thiên Sứ từ trên trời rơi xuốngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ