Chương 21: Bạn Gái Cũ Hám Làm Giàu (9)

203 16 1
                                    

Lâm Lang xoay người liền chạy.

Nam nhân 1 mét 8 sáu tựa như thợ săn trời sinh, cô gái đi chưa được mấy bước, đã bị hắn từ phía sau chặn ngang bế lên, không hề có lực đánh trả.

Tạ Diêu Hoa trợn mắt há hốc mồm.

Không phải, tình huống này như thế nào cùng tưởng tượng của hắn có chút lệch lạc?

Lão đại không phải thực chán ghét Kế Lâm Lang sao?

"Phó Hi, anh buông tôi ra! Hỗn đản! Ô ô!"

Cả người cô bị nhét vào trong xe, nam nhân giống như một đầu liệp báo mạnh mẽ, hung ác nhào lên. Đầu đụng vào trên cửa sổ xe, cô gái đau đến thẳng hút khí lạnh.

Phó Hi hung ác cắn hai cánh môi mỏng của đối phương, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, một cái tay khác từ dưới chân vén lên váy, muốn kéo ra trói buộc cuối cùng.

"Phó Hi, xin anh, anh không cần như vậy, tôi sợ hãi! Không bằng anh gϊếŧ tôi đi!" Cô gái kêu khóc xin tha, trong miệng hắn chợt nếm được vị mặn.

Nam nhân ngừng động tác, đôi mắt sâu thẳm như đêm của hắn một tấc một tấc quét qua biểu tình trên mặt cô, kinh hoảng, hỏng mất, tuyệt vọng, dung mạo tươi đẹp bắt mắt kia che một tầng tử khí, làm ngực hắn ẩn ẩn phát đau.

Thực xin lỗi.

Thực xin lỗi.

Thực xin lỗi.

Hắn há mồm muốn nói em đừng khóc được không, nhưng giọng nói nghẹn đến lợi hại, phát không ra một tia thanh âm.

Ý niệm chiếm hữu cô trở nên càng cường liệt.

Hắn sợ vừa lơ đãng, cô liền sẽ giống như lúc trước, không chút do dự rời đi.

"Em trực tiếp qua bên kia của anh mà ở."

Hắn che dấu cảm xúc của bản thân, ra vẻ lạnh nhạt cường ngạnh mà nói.

Cô gái cuộn tròn ở trong góc, không nói lời nào.

Phó Hi lại đau lòng đến lợi hại.

"Nếu thích, anh một lần nữa mua cho em, muốn mua cái gì thì mua cái đó."

Hắn duỗi tay nhẹ nhàng chạm đến gương mặt vẫn còn mang nước mắt của cô, đối phương hơi hơi co rúm lại, lại cũng không dám né tránh, ngoan ngoãn đến làm người chua xót.

"Chỉ cần em ngoan ngoãn, không nghĩ chạy trốn, anh sẽ không thương tổn em."

Nam nhân hoãn một hơi, ý đồ làm giọng nói của mình trở nên ôn hòa bình tĩnh.

"Thật, thật vậy chăng?"

Cô gái bỗng nhiên ngẩng đầu, mở to một đôi mắt tươi đẹp vô song, tựa như nước xuân thuần tịnh, lại như một đạo lưới dệt tinh mịn, nếu có người xông vào bên trong, căn bản trốn không thoát, ngược lại còn cam tâm tình nguyện chờ chết.

Xong rồi.

Hắn muốn xong rồi.

Ngực Phó Hi cứng lại.

Bên trong có một đầu tiểu thú đang liều mạng mà gãi.

"Thật sự, anh bảo đảm."

[Edit] Bạn Gái Cũ Hắc Hóa Hằng NgàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ