Chuyển sang học kỳ mới cũng có nghĩa là Tết Dương lịch đang cận kề.
Doãn Hạo Vũ không phải chưa từng đón Tết Dương lịch, bởi ở đất nước nào mà chẳng có Tết Dương lịch. Nhưng lần này người đón Tết cùng cậu là người yêu của cậu. Là người cậu thầm thích bấy lâu, là người cũng thích thầm cậu bấy lâu. Là Châu Kha Vũ của cậu.
"Anh ơi, em lạnh. Muốn ôm."
Tết Dương lịch ở Trung Quốc cũng không mấy đặc biệt, so với Tết Âm lịch thì còn thua xa. Tuy nhiên học sinh vẫn được nhà trường cho nghỉ lễ. Vậy là cả ngày hôm đó có một bạn học Châu cùng một bạn học Doãn đón xe bus đi chơi xa.
"Ôm anh chặt một chút."
Cách trung tâm thành phố chừng hai mươi cây số có tổ chức đêm trại ngoài trời. Nói là đêm trại vậy thôi, nhưng thực chất là lều ai nấy ở, vì ở đây toàn là những cặp đôi, làm gì có ai muốn giành khoảng thời gian hiếm hoi của mình cho việc đốt lửa trại.
Đóng một khoản phí tham gia kha khá nên lều của Châu Kha Vũ và Doãn Hạo Vũ được đặt ở một vị trí khá đẹp. Như dự đoán, vừa hay chỉ cần ngước nhìn lên bầu trời thì sẽ thấy cả một biển sao.
Châu Kha Vũ ôm lấy đứa nhỏ mình nâng niu vào lòng. Doãn Hạo Vũ được dịp mà cũng giở giọng làm nũng. Cả hai đều mặc quần áo dày như vậy, lại còn đang ôm nhau thì sao mà lạnh cho được.
Tóm lại là: chúng ta không thể hiểu nổi trong đầu những người đang yêu nghĩ gì.
.
Tết Dương lịch cũng chỉ có một ngày, sáng hôm sau cả hai phải dậy sớm để bắt kịp chuyến xe về trung tâm thành phố.
Đoạn đường đầu không được êm cho lắm, xe liên tục rung lắc khiến cho đầu của Doãn Hạo Vũ bị va phải cửa kính lúc cậu lim dim ngủ.
"A!"
Cậu khẽ kêu lên một tiếng nhỏ, sau đó trong sự nửa tỉnh nửa mơ mà ôm lấy phần đầu bị va phải. Châu Kha Vũ lúc này còn đang bận tìm chỗ để ba-lô nên ngay khi nghe chút âm thanh nho nhỏ đó vang lên bên tai, anh liền lập tức quay sang.
"Sao thế em?"
Thấy Doãn Hạo Vũ ôm đầu, cùng với chút ánh sáng lập lòe bên trong xe làm ánh lên một hàng nước mắt chảy dọc xuống gò má đứa nhỏ ngồi bên cạnh.
"Em đau..."
Đúng là đau thật, nhưng cũng không đau gì nhiều. Có thể vì đang ngái ngủ rồi vô tình bị va đập nên nước mắt sinh lý tự chảy ra thôi. Tuy nhiên, Châu Kha Vũ không nghĩ vậy. Anh không tìm chỗ để ba-lô nữa mà trực tiếp đeo nó lên trước ngực, nhẹ nhàng đưa tay mình sang để nghiêng đầu đứa nhỏ tựa lên vai mình.
"Không sao, anh sẽ không để em bị đau nữa."
Như mèo nhỏ tìm được vị trí ngủ phù hợp, Doãn Hạo Vũ cọ đầu lên vai anh vài cái rồi dần hít thở đều đều.
Ban đầu Châu Kha Vũ ngồi ngay lưng để em người yêu của mình tựa, nhưng quãng đường không phải là ngắn. Thế là anh cũng chìm vào giấc ngủ từ lúc nào chính mình chẳng hay. Chỉ biết rằng lúc anh mở mắt thì trời đã bừng sáng, đứa nhỏ không còn tựa đầu lên vai anh mà thay vào đó là tựa đầu vào ba-lô, hai tay đang ôm chặt lấy anh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Châu Kha Vũ lại bắt nạt bạn học Doãn lớp bên rồi!!! |kepat|
Fanfic"Nghe nói bạn học Châu Kha Vũ từng bắt nạt bạn học Doãn Hạo Vũ, bao năm qua tôi vẫn luôn thắc mắc điều này. Mong chính chủ giải thích một chút." Doãn Hạo Vũ đang đứng ngay trước Châu Kha Vũ, nghe thấy câu hỏi kia liền quay xuống nhìn anh người yêu c...