Chương 24

1.4K 186 6
                                    

Bữa trưa của Mạc Du Tâm chỉ đơn giản, quay về phòng ký túc nghỉ ngơi một chút, buổi chiều mọi người trong phòng còn phải đi học thật sớm, dù sao cũng không ai muốn bị rớt tín chỉ.

Mọc Du Tâm vừa vào lớp quét mắt một vòng, thì thấy nhóm phòng ký túc Tô Ngữ Băng cũng tới, hai mắt liền sáng lên, liền nói với bạn cùng phòng: "tui đến tìm Ngữ Băng đây, nếu chút nữa có gọi tui thì tui còn hỏi Ngữ Băng được một chút."

Mấy người Giang Thiển gật đầu, tìm một chỗ cách xa bảng ngồi xuống.

Mạc Du Tâm mỉm cười tìm Tô Ngữ Băng, hôm nau thấy Tô Ngữ Băng ngồi ngoài cùng phía đầu, hiển nhiên không chừa chỗ cho cô, Mạc Du Tâm làm như không nhìn thấy cười nói: "Ngữ Băng, mình ngồi cùng bạn được không? lỡ như giảng viên có hỏi, mình có thể nhờ bạn giúp một chút."

Tô Ngữ Băng liếc Mạc Du Tâm, lãnh đạm nói: "Không phải lúc sáng tôi giảng đến trưa cho cô rồi sao?"

"Mình chị sợ lỡ như thôi, Ngữ Băng, không thể ngồi cùng nhau sao? mình muốn khóc quá." Mạc Du Tâm nói còn thêm cái bĩu môi.

Tô Ngữ Băng liền thấy ớn lạnh, nhớ đến Mạc Du Tâm ngày đó khóc "hu hu hu", nàng cũng không muốn Mạc Du Tâm nhìn mình ở trước mặt nhiều người khóc hu hu hu như vậy, vội ngăn lại nói: "đừng khóc, được rồi được rồi, tôi đồng ý, chúng ta ngồi hàng sau đi."

"Ừ, mình biết Ngữ Băng nhất định sẽ giúp mình." Mạc Du Tâm lại mỉm cười thân thành, Tô Ngữ Băng tức giận cũng không biết nói cái gì, người này từ khi nào da mặt dày như vậy?

Mạc Du Tâm nhanh chóng đi vào trong ngồi, cho nên Tô Ngữ Băng ngồi cạnh Mạc Du Tâm ở phía ngoài.

Đến giờ học, Mạc Du Tâm cũng không chơi di động nữa, mà mở sách ra vẻ học hành.

Tô Ngữ Băng nhìn Mạc Du Tâm trước mắt, trong lòng có chút phức tạp, gần đầy nàng tiếp xúc với Mạc Du Tâm chủ yếu là muốn vạch mặt Mạc Du Tâm, muốn xem Mạc Du Tâm giả vờ đến đâu, nhưng mà hiện tại xem ra Mạc Du Tâm thực sự kỳ quái, tuy là làm vậy cũng bình thường, hơn nữa cũng không vì việc câu phú bà mà gây sự với mình.

Tô Ngữ Băng thở dài, nếu mục đích của mình không đạt được, nàng cũng không cần tiếp xúc quá nhiều với Mạc Du Tâm, Mạc Du Tâm chuyển cho nàng 20.000, nàng biết cái đó là tiền nuôi dưỡng bảo bảo, như vậy áp lực của mình sẽ nhỏ một chút, còn về phần học phí của mình, Tô Ngữ Băng không định dùng tiền của Mạc Du Tâm, nàng có ba việc vặt làm thêm, nên vẫn phải làm, Mạc Du Tâm còn gửi tiền nuôi dưỡng cho bảo bảo hay không thì nàng không biết, đành dùng hết khả năng kiếm nhiều tiền một chút.

Lúc Diêm Phương Bình vào lớp, vừa quét mắt nhìn đã thấy Tô Ngữ Băng và Mạc Du Tâm ngồi chung một chỗ, tức đến đỏ cả mắt, hắn không hiểu, Tô Ngữ Băng sao lại hạ tiện như vậy, nhất định phải vội vàng thân cận một tên cặn bã như vậy sao?

Đối với phản ứng của Diêm Phương Bình, Mạc Du Tâm các nàng không hề thấy, một người bận xem đề vội đối phó môn học, một người thì trong lòng có tâm sự.

Rất nhanh, giảng viên toán cao cấp vào lớp, đầu tiên là điểm danh lớp, sau đó hắn liền gọi Mạc Du Tâm lên: "Mạc Du Tâm, tiết trước tôi đã xong rồi, em hãy tóm tắt lại đề ba cho cả lớp cũng ôn tập đi."

[ BHTT - EDIT - ABO ] XUYÊN THÀNH TRA A VƯỜN TRƯỜNG TRONG SÁCHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ