Chương 31

2.1K 153 3
                                        

Chương 31

Ngược lại không phải do Triệu Anh Chi lòng dạ độc ác, mà là bà hiểu rõ bản thân nếu không có ở đây, con gái sống thậm chí so với chết còn gian khổ hơn, sẽ không có ai lo cho con gái nữa.

Cho đến khi mẹ và em gái đều mất, nguyên thân cũng không về, tang sự đều là thôn dân quyên tiền làm, cũng may nguyên chủ trong sách cũng đã nhận được báo ứng.

Mạc Du Tâm nhìn cô bé trước mắt, lại cảm thán nguyên thân đang sống trong phúc mà không biết phúc, em gái tốt như vậy mà còn lạnh lùng đến thế.

Mạc Văn Nhân thấy Mạc Du Tâm vẫn nhìn nàng, vội dùng khăn giấy lau miệng hỏi: "chị ơi, trên mặt em dính gì sao? sao lại nhìn em như vậy?"

"Không có gì, đã lâu không thấy em, muốn ngắm em thật kỹ một chút." Mạc Du Tâm cười một cái nói.

Cô bé bị Mạc Du Tâm nói đến đỏ mặt, vùi đầu vội ăn cơm.

Mạc Du Tâm nhìn cô bé suy nghĩ một chút nói: "phải rồi Nhân Nhân, công việc buổi tối kia đừng đi nữa, em tan làm từ nhà hàng đã không còn sớm, lại từ quán nướng đi về cũng hơn 12 giờ đêm rồi, gần đó có công trường, không an toàn."

Mạc Văn Nhân thấy chị gái quan tâm nàng, trong lòng rất vui, cười một cái nói: "không sao đâu, em cũng làm ở đó lâu rồi, như vậy cũng kiếm thêm được chút tiền, hơn nữa ổng chủ quán nướng cũng rất tốt."

Mạc Du Tâm thở dài, hiện tại không phải vấn đề tiền nhiều hay ít, mà là Mạc Văn Nhân đi làm chỗ đó sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nghĩ vậy nụ cười trên mặt Mạc Du Tâm thu lại một chút, nghiêm túc nói: "Nhân Nhân, chị không nói đùa với em, buổi tối không nói đến em là Omega, cho dù là bé gái bình thường thôi ở trên đường vắng khuya như vậy cũng không an toàn, công việc này nhất định không được làm nữa, em còn nhỏ tuổi, sau này còn tương lai đang chờ, không thể mạo hiểm như vậy, chuyện lúc trước là chị sai, chỉ biết lấy tiền, em chịu khổ quá nhiều, làm bao nhiêu việc cũng không để ý, nhưng từ này về sau sẽ không có nữa, chúng ta là người một nhà, có chuyện gì thì có thể nói với nhau."

Mạc Văn Nhân nghe chị gái nói như vậy, viền mắt đỏ lên, đây là điều trước kia nàng không dám nghĩ đến, nàng chịu rất nhiều khổ, nhưng chưa từng nói với ai, càng không nói với mẹ, chị gái từng kể khổ, cố gắng làm như mình còn sống tốt, lúc này bị Mạc Du Tâm nói ra, trong lòng bối rối như bị cắt đứt, nhất thời lại chảy nước mắt.

Mạc Du Tâm một bên đưa khăn giấy cho cô bé lau nước mắt, vừa nói: "sau này sẽ không để Nhân Nhân chịu ủy khuất nữa, sẽ không mặc kệ Nhân Nhân nữa, nhưng Nhân Nhân cũng phải đồng ý với chị, việc đi nướng thịt chỗ đó nhất quyết không được làm nữa, quá nguy hiểm."

Rốt cuộc Mạc Văn Nhân cũng gật đầu một cái, tự tay lau sạch nước mắt, "được, em sẽ không đến chỗ nướng thị làm nữa."

Mạc Du Tâm gật đầu cười, cô mở di động lên, chuyển qua cho Mạc Văn Nhân hai mười ngàn tệ, "Nhân Nhân, chị cho em trước hai mươi ngàn tệ, đừng tiết kiệm tiền cho chị nữa, sau này cũng không cần để dành tiền cho chị nữa."

"Ah, chị, không cần đâu, em có tiền xài rồi, chị giữ lại dùng cho mình đi." cô bé vừa nghe Mạc Du Tâm cho nàng tiền, nhất thời luống cuống.

[ BHTT - EDIT - ABO ] XUYÊN THÀNH TRA A VƯỜN TRƯỜNG TRONG SÁCH [ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ