Chương 163
Bữa tối là một buổi họp mặt của cả gia đình. Mạc Du Tâm trước tiên đút cho Tiểu Nguyệt Lượng ăn một ít hoành thánh nhỏ, sau đó nhờ các dì trong nhà giúp trông bé, rồi mới ngồi xuống dùng bữa cùng mọi người.
Ngô lão, nhờ Tiểu Nguyệt Lượng, càng ngày càng thấy yêu mến học trò mới của mình. Không chỉ giỏi nghề, tính cách tốt, mà còn có một bé con đáng yêu để ông và vợ cưng chiều.
Ông nhìn Mạc Du Tâm, nở một nụ cười hài lòng. Sau đó, quay sang bốn người con của mình, ông thở dài nói: "Mấy đứa nhìn Du Tâm mà học hỏi. Còn trẻ mà đã có sự nghiệp, quan trọng là còn có bạn đời và một bé con đáng yêu. Học theo người ta đi!"
Ngô Thiến ho nhẹ một tiếng, gượng gạo đáp: "Ba, không phải giờ ba có cháu để chơi rồi sao? Tụi con không cần gấp đâu."
"Đúng đúng, không cần gấp." Ngô Diệp cũng vội vã đồng tình, rõ ràng đang cố tìm cách chuyển hướng sự chú ý của ba mẹ sang Tiểu Nguyệt Lượng. Hai anh em họ năm nay đều ngoài ba mươi, luôn bị ba mẹ thúc giục chuyện hôn nhân. Giờ có bé con trong nhà, họ hy vọng ba mẹ sẽ bớt nhắc đến vấn đề này.
"Sao lại không gấp? Nếu mấy đứa tìm không ra người yêu, thì đi hỏi kinh nghiệm của Du Tâm đi. Xem người ta làm thế nào mà tìm được bạn đời." Ngô lão nhìn bốn người con còn độc thân, không giấu được vẻ thất vọng.
Chu Vũ Toàn và Diệp Cảnh Long cũng lặng lẽ trao đổi ánh mắt với nhau. Họ đều là những người có địa vị trong ngành, nhưng lại chọn sống độc thân vì chưa tìm được người phù hợp, cũng chẳng mấy bận tâm đến chuyện tình cảm.
Diệp Cảnh Long cười, đáp lời Ngô lão: "Được rồi, thầy đừng giận. Chúng con sẽ dành vài ngày này học hỏi kinh nghiệm của sư muội."
Mấy người phối hợp ăn ý, cố tình câu giờ để lảng tránh chủ đề kết hôn.
Ngô lão nhìn nhóm học trò cười gượng, rồi lại quay sang ngắm Tiểu Nguyệt Lượng đang được các dì bế trong lòng. Gương mặt ông dịu đi, ánh mắt đầy yêu thương. Trong lòng ông thầm nghĩ, so với những "ông cô, bà chú" cứng đầu này, thì Tiểu Nguyệt Lượng vẫn dễ thương hơn nhiều.
Sau bữa tối, Tiểu Nguyệt Lượng chơi cả buổi chiều nên mệt nhoài. Mạc Du Tâm thấy bé bắt đầu lim dim, liền bế bé về phòng, đặt lên giường lớn cho bé ngủ. Sau đó, cô và Tô Ngữ Băng cũng nằm bên cạnh trò chuyện.
Ánh mắt Mạc Du Tâm liếc qua chiếc bàn nơi đặt con heo ngọc Nam Hồng và miếng ngọc bội, bật cười nói: "Tiểu Nguyệt Lượng đúng là may mắn. Cả buổi chiều chơi vui mà còn thu hoạch được hai món quà hơn năm trăm triệu. Bé con giờ đã là một 'đại gia nhí' rồi."
Tô Ngữ Băng, dù đã biết hai món đồ là quà quý, cũng không ngờ giá trị của chúng lại lớn đến vậy. Cô ngạc nhiên hỏi: "Hai món đó hơn năm trăm triệu thật à?"
Mạc Du Tâm gật đầu, cười nói: "Sư tỷ tặng cho Tiểu Nguyệt Lượng miếng ngọc bội bằng ngọc dương chi, chất ngọc trong suốt, tinh tế, vốn đã là loại ngọc thượng hạng. Thêm vào đó, điêu khắc của sư tỷ vô cùng tinh xảo, bảo thủ thì cũng phải trên 270 vạn. Còn con heo ngọc Nam Hồng của sư phụ thì khỏi phải nói, ít nhất phải hơn 300 vạn. Tiểu Nguyệt Lượng nhà mình đúng là một 'tiểu phú bà' rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ BHTT - EDIT - ABO ] XUYÊN THÀNH TRA A VƯỜN TRƯỜNG TRONG SÁCH [ Hoàn ]
RomanceXuyên thành tra A vườn trường.trong sách Tác giả: Lạc Tiểu Phái Editor: Ancella Raw: 237 chương + phiên ngoại
![[ BHTT - EDIT - ABO ] XUYÊN THÀNH TRA A VƯỜN TRƯỜNG TRONG SÁCH [ Hoàn ]](https://img.wattpad.com/cover/316458120-64-k290159.jpg)